Trên bàn tay đang cầm súng của Tam Nương, ngón tay trỏ bắt đầu nhích động. Hiểu An nhắm mắt lại để chấp nhận cái chết, khoảng không gian trở nên vắng lặng, vắng lặng đến lạnh lẽo và vô tình. An cảm thấy tim mình thật nhói đau khi cô nghĩ về bà, nghĩ về anh hai, nghĩ về cuộc đời này. Đã chẳng còn một ai che chở cho cô cuộc sống này An đã không còn ai để mà chờ đợi, không còn ai để mà nương tựa.
"Bà! An An đi với bà nhé! An An mệt rồi, An An muốn gặp bà."
An rơi nước mắt, cô buông xuôi mọi thứ, buông xuôi mọi hy vọng về cuộc sống mà chấp nhận cái chết. Phía sau An Trần Hạo lạnh lùng đứng nhìn cô, ánh mắt anh ta xuyên thẳng đến cả khẩu súng của Tam Nương. Nếu anh ta đứng yên, anh ta không làm gì thì An chỉ có thể chết dưới ngòi súng của sát thủ số hai. Trần Hạo liệu có muốn cứu An không? Anh ta có cứu An không?
Trong suy nghĩ của An thì Trần Hạo sẽ không cứu, anh ấy sẽ mặc kệ An bị bắn chết. Lần trước An bị bọn mafia lột sạch quần áo anh ấy cũng chỉ lãnh đạm đứng nhìn, mặc cho An luôn nhìn anh ấy, luôn phát ra tia hy vọng với anh ấy nhưng vốn dĩ anh ấy đã không quan tâm.
Tam Nương lạnh lẽo nhìn An, làn gió thổi phất mái tóc cột cao của cô ta, nét môi tự đắc nhẹ kéo cong, ngón tay không do dự mà bóp cò.
"Pằng!"
Tam Nương nhướng hàng lông mày, chỉ còn một nhịp nữa thôi là phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-anh-ay-song/1680313/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.