An đang ở trong phòng cô nghe tiếng gõ cửa thì mở ra. Trần Hạo bước vào từng bước chân đều khiến Hiểu An phải lùi lại, cuối cùng cô bị dồn vào vách tường không thể lùi được nữa.
Trần Hạo đưa tay vịn lên vách, hàng chân mày không thẳng hàng mà nhíu xuống. "Anh ta lại muốn gì đây?" An bối rối.
''Súng tôi đưa cô đâu?''
''An...An làm mất rồi.''
Trần Hạo thở ra, hơi thở của anh ta phả vào gương mặt của An. An cảm thấy Trần Hạo đang tức giận nên đã nói: ''Xin lỗi!''
''Cô có biết trên đời này thứ vô dụng nhất là gì không?''
''Là gì?''
Trần Hạo chậm rãi chớp ánh mắt: ''Là câu xin lỗi vô dụng cô vừa nói đấy.''
Trần Hạo bỏ tay xuống, anh ta bỗng bóp cổ của Hiểu An. Đôi mắt của An mở to kinh ngạc, hai tay cô theo phản xạ liền đặt lên bàn tay của anh ấy, nhưng Trần Hạo lại không mấy dùng lực anh ta nói: ''Khi bị bóp cổ cách thoát thân của cô chỉ là chụp lấy bàn tay của kẻ đang muốn giết cô sao?''
Hiểu An với cặp mắt mông lung không hiểu Trần Hạo đang muốn làm gì?
Trần Hạo tăng thêm lực bóp, giọng gắt lên: ''Thử làm mọi thứ mà cô có thể xem.''
Hiểu An nhăn mặt, cô chau mày chỉ cố gắng giật tay của Trần Hạo ra.
Trần Hạo quát lên: ''Chân cô dùng để làm gì?''
Hiểu An nghe đến chân, cô đưa chân lên để đá, nhưng mà đá như mèo vào. Trần Hạo bực mình, anh ta nhắm nghiền mắt để kiềm chế: ''Bóp cổ tôi xem.''
Trần Hạo thả tay, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-anh-ay-song/1680289/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.