TV trong phòng sinh hoạt chung bị phán là không sửa được nữa, chẳng biết do hỏng nặng quá hay là tại mấy anh thợ lười biếng. Lãnh đạo nhà tù nghe vậy thì rất không vui, làm sao có thể thiếu TV được, đây là công cụ rất quan trọng của chiến dịch giáo dục tư tưởng cơ mà, vì thế chưa đến hai ngày, TV cũ bị mang đi, TV mới được đưa đến, giờ theo mốt, đổi thành màn hình tinh thể lỏng ba mươi bảy inches treo tường.
Đương nhiên mấy chuyện đó đều là tôi nghe từ miệng Tiểu Phong Tử, còn về phần cậu ta nghe lại từ ai thì không cách nào nghiệm chứng, điều duy nhất tôi có thể xác định là quả thật phòng nghỉ đã có TV mới, đúng thuộc đẳng cấp mới toanh, vừa lắp ráp xong và nhập khẩu từ Nhật Bản, màn hình phẳng nhìn người cũng dẹp lép, nhưng khủng bố nhất là chúng tôi thích ứng với sự thay đổi mỹ miều này bằng tốc độ cực nhanh, chẳng biết mấy huynh đệ khác nghĩ sao, chứ tôi thì cho rằng hoang phí kiểu này là coi tiền như rác.
Nhưng mặc kệ thế nào, tiền cũng đã xài rồi, tức là giáo dục tư tưởng phải tiếp tục, vì thế sau bữa cơm chiều mỗi ngày lại có thêm một nhiệm vụ —- Xem tin tức.
Nếu là ở bên ngoài, anh vung tiền mời tôi xem tôi còn chẳng thèm liếc mắt, nhưng trong không gian khép kín thế này, TV lại trở thành một thấu kính vạn hoa, cả thế giới chỉ thu gọn trong một tấc vuông đó, chẳng cần biết cực khổ chỉ là diễn, hạnh phúc cũng là diễn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gian-dep-nhat-trong-lan-gio/206550/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.