Phải nói năm 2008 thật đặc biệt, đầu năm tuyết rơi, giữa năm động đất, tám tháng qua xảy ra không ít chuyện lớn, quả là một năm đầy sống gió.
“Năm nay thực không bình thường nha…” Phùng Nhất Lộ phát biểu tấm lòng dân chúng.
Kỳ thật khi hắn nói câu này thì mới chỉ tháng chín, chưa đến cuối năm mà đã dám hùng hổ tổng kết.
Chu Thành đôi khi cũng rất bội phục Phùng Nhất Lộ, dù chỉ là một công dân nho nhỏ, nhưng lại hận không thể leo lên làm thủ tướng, an trị thiên hạ thái bình, còn muốn bình ổn dân tâm.
Nhưng vị thủ tướng đây tưởng gần nhưng lại xa, đừng nhìn hắn thường ngày đối tốt với mọi người, bên trong lại phân biệt rõ. Hoa Hoa, hắn cũng đặc biệt để tâm; Đại Kim tử à, tôi đây không thích anh, phiền anh tự lập đi; còn mọt sách, thực ra đối với Chu Thành hắn cũng không thể can thiệp nhiều nên cũng vứt ra sau đầu không lo nghĩ; còn Tiểu Phong Tử, chỉ số thông minh cao hơn hai mươi hắn chỉ dùng để giải trí cho bớt buồn.
Nhưng đôi khi cùng hắn ta đùa giỡn dữ quá cũng quên mất là trí tuệ của mình hay người ta ai cao hơn.
Nga không đúng, cậu ta vẫn là ngốc tử, người bình thường vài tuần thấy đồng học mình không đến thăm thì biết mình bị vứt bỏ, còn kẻ này mất những một năm.
Dung Khải trước giờ cà tưng liền biến thành thiếu nữ u sầu..
Chu Thành cầm lấy sách ngồi lên giường, thật lâu chưa lật sang trang tiếp theo, chỉ vì mãi ngắm cái xác kia, hắn chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gian-dep-nhat-trong-lan-gio/1261965/quyen-2-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.