Chu Thành và Tiểu Phong Tử mãi mới chịu lề mề rời khỏi tổ, nhưng cơn buồn ngủ của hai người này cũng bị vị khách không mời dập tắt rất nhanh.
“Chuyện gì thế?” Tiểu Phong Tử hết nhìn tôi, nhìn Hoa Hoa, lại nhìn cậu con trai mới xuất hiện, đầu lắc như trống bỏi, “Con riêng của hai người đấy à?”
Chu Thành kéo nhãi ranh nhí nhố nhà mình ra phía sau, nhìn Hoa Hoa, khóe miệng khẽ cong cong, “Mừng trở về.”
Hoa Hoa nở nụ cười lần thứ hai sau khi gặp lại, nhưng khác với vẻ hồi hộp xúc động lúc nãy, hiện giờ cậu trầm tĩnh hơn, như một đứa nhỏ rốt cuộc đã được về nhà, an tâm, kiên định.
Êu này Chu Thành là mẹ em đó à?
“Vị này là…” Ánh mắt Chu Thành chuyển sang cậu con trai nọ.
Cậu nhóc lại không chút do dự gập người chín mươi độ, “Chào đại ca ạ!”
Chu Thành bị tư thế này chọc cười, “Tôi tên Chu Thành, cậu cứ gọi tên là được.”
Cậu nhóc suy nghĩ một lát, gật đầu, “Chào anh Chu ạ!”
Tiểu Phong Tử từ phía sau ló mặt ra, hình như cảm thấy tình hình trước mắt cực kỳ thú vị, nói theo, “Tôi tên Dung Khải.”
Cậu nhóc không phụ sự mong đợi của mọi người, “Chào anh Dung ạ!”
Chỉ còn lại tôi là chưa báo danh, đâu thể một mình thoát ly quần chúng được nhỉ?
“Xin chào, tôi là Phùng Nhất Lộ.”
Cậu nhóc ngẩn người nhìn tôi vài giây, đột nhiên há miệng lặp lại câu chào vang dội lúc trước, “Chào đại ca ạ!”
Chu Thành cười, đẩy đẩy tôi, “Xem ra cậu được đối xử đặc biệt rồi.”
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gian-dep-nhat-trong-lan-gio/1261949/quyen-2-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.