Hôm đó rốt cuộc loạn thế nào thì tôi không nhớ, chỉ biết là liên tục từ phòng cấp cứu đến khoa ngoại rồi khoa nội, cuối cùng xác nhận vết thương trên trán không có gì nguy hiểm, không cần khâu, bôi thuốc băng bó là khỏi, nhưng sốt cao liên tiếp đã xuất hiện dấu hiệu viêm phổi, phải lập tức nhập viện.
Về sau Tiểu Phong Tử trêu chọc, nói đây đúng là một cú đẩy nhẹ dẫn tới án mạng, tôi thì chỉ muốn vỗ tay, Nếu Hoa Hoa không đột nhiên hôn tôi, bị tôi đạp vỡ đầu, nếu xe cấp cứu không đưa chúng tôi thẳng tới bệnh viện mà chỉ đến trung tâm y tế vẫn truyền dịch đợt trước, thì viêm phổi có được phát hiện đúng lúc hay không? Hoa Hoa sẽ thành như thế nào?
Từ sau hôm đó tôi không rời khỏi bệnh viện, ròng rã túc trực bên giường bệnh suốt ba ngày liền, nhìn y tá đo nhiệt độ, đo huyết áp, đổi bình truyền dịch kháng sinh, thỉnh thoảng y tá hỏi tình huống, tất nhiên Hoa Hoa không thể trả lời, vì thế tôi đều trả lời thay cậu.
Chu Thành nói cậu không phải con của tôi, tôi không cần lo lắng như thế.
Tiểu Phong Tử nói anh canh giữ bên giường như thế, không biết còn tưởng Hoa Hoa bị bệnh nan y.
Tôi biết bọn họ cho rằng tôi chỉ đơn thuần làm vậy vì áy náy, nhưng nói thật, tôi lo lắng nhiều hơn, một ngày chưa nhìn thấy Hoa Hoa khỏe mạnh xuất viện là một ngày tôi còn lo lắng, hơn nữa thứ lo lắng ấy theo bệnh tình của Hoa Hoa mà dần dần biến thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gian-dep-nhat-trong-lan-gio/1261944/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.