*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện gặp lại Đại Kim Tử, tôi không nói với bất kỳ ai, không phải Chu Thành đặc biệt dặn thế, ngược lại, tôi cảm giác hắn cũng không ngại tôi kể với Dung Khải và Hoa Hoa, thậm chí kể với bác gái tổ trưởng tổ dân phố, thần kinh dũng mãnh của hắn đủ để chặn đứng hết thảy các loại phản hồi từ lớn đến nhỏ. Nhưng tôi vẫn không nói, hiếm khi tôi kín miệng như thế. Cũng chẳng phải cố gắng bắt ép bản thân, mà chỉ bởi vì tôi nhận ra, đối với chuyện này, tôi căn bản không có tâm tư đào bới, hơn nữa tận đáy lòng tôi còn hi vọng nó nhanh chóng qua đi.
—- Chỉ như vậy, tôi mới thôi bất giác nhớ tới khuôn mặt chẳng xinh đẹp chút nào của vợ Kim Đại Phúc.
Mấy ngày liên tiếp bôn ba, rốt cuộc vào một buổi chiều tươi nắng, có kết quả.
Đó là một khu nhà ở trong phố buôn bán, nói là khu nhà ở, thực ra cũng đã dùng vào mục đích thương mại cả rồi, nào là khách sạn, nhà tắm công cộng, mát-xa chân các kiểu. Chúng tôi thuê một quán ăn có mặt tiền, diện tích không lớn, nhưng buôn bán nhỏ như chúng tôi thì vậy là đủ rồi. Chủ nhà ở căn hộ ba phòng trên tầng hai, hai tầng thông nhau, lên xuống rất tiện lợi. Chủ nhà là một đôi vợ chồng già, con trai làm việc bên ngoài, giờ đủ điều kiện, muốn đón ba mẹ đến sống chung. Hai cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gian-dep-nhat-trong-lan-gio/1261931/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.