Cao Hiếu Uyển nhìn Lý Tuyền ngồi ở giữa viện, còn bản thân hắn thì lượn lờ qua lại phía sau nàng, muốn tiền lên xin lỗi lại không dám. Hắn mặt lạnh co lại, dùng ánh mắt bắn về phía Lý Sâm, rồi lại hất hất mặt sang hướng Lý Tuyền, bĩu môi.
Ngay lúc đó thì Lý Tuyền lại quay mặt sang, bắt gặp bộ dáng của hắn, mỗ nam nào đó mặt dày không biết xấu hổ liền nhìn nàng cười xa xả. Lý Tuyền trợn trắng mắt, đứng dậy nói với đại tiểu thư Lý Uyển : “ Đại tỷ, chúng ta đi thôi, để cho huynh trưởng tán gẫu với các Vương gia là được rồi”
Lý Uyển đoan trang mỉm cười gật đầu, cùng với các muội muội cúi người hành lễ với thúc cháu cao Hoán. Sau đó tất cả mang theo nha hoàn bên người rời sân đình trở về phòng.
Cao Hiểu Uyển ngây người một lúc lâu, oán hận dậm chân xuống nền đất, cũng xoay người rời đi. Lý Diễm nhìn huynh đệ Lý Sâm, ý bảo bọn họ đi tiễn khách, canh chừng đừng làm cho Hà Gian vương lại chạy vào phòng của Lý Tuyền, còn bản thân hắn di chuyển đến giữa đình. Ai ngờ, Cao Hoán thản nhiên liếc Lý Diễm một cái, cũng chậm rãi rời đi.
Lý Diễm đi theo Cao Hoán, cố gắng nói chuyện cùng vị vương gia có tiếng trầm mặc này, mãi cho đến khi cùng ra tới của lớn Lý phủ. Thế mà suốt một đoạn đường dài, chỉ mình hắn độc diễn, còn vị kia đến liếc mắt cũng không thèm, chỉ lo chơi đùa với cây quạt trong tay.
Đứng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gia-quy-nu-khac-loai-nhan-sinh/2523742/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.