1.4
Lúc này Cận Thiệu Khang đã đứng dậy trước, cung kính nói với Thái phu nhân, “Nếu vậy, chúng con xin vào cung trước!” Nói xong nhẹ nhàng cẩn thận đỡ Vu Thu Nguyệt đứng lên, Vu Thu Nguyệt ngước khuôn mặt xinh đẹp nhìn hắn cười rạng rỡ.
Thế là xong rồi? Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn đám người trước mặt mình, chẳng phải Phương ma ma còn nói Vu di nương phải dâng trà cho nàng sao?
Ban đầu là không muốn nàng đến, giờ ngay trước mặt nàng lại giả ngô giả ngọng, định phớt lờ việc này đi, tất cả mọi người đều bảo vệ Vu Thu Nguyệt, coi nàng như không tồn tại?
Tốt xấu gì nàng cũng là do Hoàng thượng chỉ hôn, là chính thê do kiệu tám người khiêng rước về Hầu phủ! Vậy mà đến chút thể diện này cũng không chịu giữ cho nàng?
Tưởng Nhược Nam vẫn luôn nhẫn nại cuối cùng đã nổi giận!
Cận Thiệu Khang và Vu Thu Nguyệt sánh vai đi ra ngoài. A hoàn mặc y phục màu xanh lá đó đến bên Thái phu nhân, khom lưng giơ tay chuẩn bị đỡ bà vào phòng trong nghỉ ngơi. Còn Vương thị bế con định đứng lên lui về. Bọn a hoàn, hầu già cũng thu dọn để đợi theo sau chủ tử của mình.
Chẳng ai quan tâm tới Tưởng Nhược Nam lúc này còn đang đứng giữa phòng.
Phương ma ma biết nàng đang thắc mắc điều gì, bà lo lắng tiểu thư sẽ không nhẫn nhịn được nữa mà nổi điên lên, vội vàng chạy đến cạnh tiểu thư, khẽ tiếng nói: “Tiểu thư, còn nhớ ma ma đã nói với người những gì không? Tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gia-danh-mon/206614/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.