Đến Ngự Hoa viên có hai con đường, một trong hai con đường ấy phải đi qua giả thạch lâm, và Tưởng Sính Đình đương nhiên là muốn đưa Hoàng hậu tới chỗ giả thạch lâm rồi.
Vừa tới gần giả thạch lâm, Tiểu Lộ Tử của Càn Thanh cung đã bước ra chặn đường hai người.
Tưởng Sính Đình nghiêm giọng quát: “Nô tài to gan, lại dám chặn đường của Hoàng hậu?”
Tiểu Lộ Tử hành lễ với hai người, rồi đáp: “Hoàng hậu nương nương, Lệ phi nương nương, Hoàng thượng có chỉ, lúc này không ai được đi qua đây.”
Tưởng Sính Đình sau khi nhìn Hoàng hậu một cái, thấy sắc mặt Hoàng hậu âm trầm, lòng mừng thầm, cố ý cao giọng quát hỏi Tiểu Lộ Tử: “Lẽ nào ngay cả Hoàng hậu cũng không được đi qua sao? Nô tài đáng chết ngươi mau tránh đường.”
Hoàng hậu đứng đó, uy nghiêm không lên tiếng, nhưng ai cũng nhận ra, Hoàng hậu rất không vui.
Tiểu Lộ Tử không dám tránh đường, chỉ quỳ ở đó dập đầu lia lịa: “Nương nương tha mạng, Hoàng thượng đã có khẩu dụ như vậy, nếu nô tài để nương nương qua thì cái mạng nhỏ này của nô tài sẽ không giữ được.”
Tưởng Sính Đình vờ kinh ngạc nhìn Hoàng hậu: “Có nghiêm trọng vậy không, lẽ nào Hoàng thượng đang ở trong đó với ai? Nương nương…”
Hoàng hậu lạnh lùng nhìn vào phía trong một cái, không cần Tưởng Sính Đình phải nhắc, người biết lúc này chắc chắn Hoàng thượng đang làm gì đó cùng ai đó bên trong, hoặc có lẽ người đã nhắm trúng cung nữ nào rồi… Nhưng, ở bên Hoàng thượng bao nhiêu năm nay, Hoàng hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gia-danh-mon/1259505/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.