“Ta rõ ràng…” Vu Thu Nguyệt nhìn nhìn a hoàn bên cạnh, rồi kìm lại, cô ta nhìn Thanh Đại, nắm chặt tay vào: “Ngươi giấu được người khác, nhưng không giấu được ta đâu. Ngươi cứ đợi đấy, ta nhất định sẽ lột được mặt nạ của ngươi.” Nói xong, bèn tức tối đi qua Thanh Đại, xông về phía trước, a hoàn vội vàng chạy đuổi theo. 
Liễu Hồng đỡ Thanh Đại: “Di nương, lát nữa chúng ta hãy nói chuyện này cho phu nhân biết, phu nhân nhất định sẽ lấy lại công bằng cho di nương.” 
Thanh Đại chầm chậm lắc đầu: “Thôi, ta nghĩ Vu di nương cũng chỉ là nhất thời hồ đồ, khi nào di nương nghĩ thông sẽ hối hận vì những việc mình đã làm. Di nương đang mang thai, đừng để di nương bị phu nhân trừng phạt.” 
Liễu Hồng nhìn sắc mặt trắng bợt của chủ nhân nhà mình, khẽ thở dài: “Di nương, di nương thật dễ bị bắt nạt, vì vậy nên mới thế này đây.” 
“Đừng nói linh tinh, giờ ta đang rất tốt, Thái phu nhân và phu nhân đều rất tốt với ta.” 
Liễu Hồng định nói gì đó, nhưng lại nhẫn nhịn. 
Hai người tới Thu Đường viện, thấy Tưởng Nhược Nam mang theo hai ba người cùng đi ra. 
Tưởng Nhược Nam nhìn năm ngón tay đỏ hằn trên má Thanh Đại, lập tức hỏi: “Chuyện gì thế này?” 
Liễu Hồng đau lòng vì chủ nhân bị đánh, bèn phớt lờ sắc mặt chủ nhân, kể hết chuyện vừa rồi cho Tưởng Nhược Nam nghe. 
“Vu di nương cũng thật là, a hoàn của mình chết sao lại trách di nương nhà nô tỳ? Cũng chẳng chịu suy nghĩ xem, di nương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gia-danh-mon/1259474/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.