“Rất tốt…” Thái phu nhân lạnh lùng cười một tiếng, “Nếu ta đối xử với con rất tốt, tại sao con lại làm ra chuyện như thế?” Bà nhìn Tưởng Nhược Nam, ánh mắt sắc lẹm: “Có phải từ trước đến nay con vẫn chưa chịu động phòng cùng Hầu gia?”
Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt bà, đáp: “Vâng.” Những lúc thế này chỉ có thể nói sự thật, mấy lời hoa lá cành ủy mị đều vô ích.
Thái phu nhân sắc mặt càng xấu hơn, “Vậy chiếc khăn trinh tiết ngày trước là dùng để lừa ta phải không?”
“Con xin lỗi…”
“Thời gian này con cũng đang lừa ta?”
Tưởng Nhược Nam lòng ngập tràn cảm giác tội lỗi: “Mẫu thân, con…”
Thái phu nhân cao giọng: “Đừng gọi ta là mẫu thân, ta không dám! Hàng ngày, khi con uống hết bát thuốc bổ ta cho người mang đến, có phải trong lòng con đnag cười thầm bà mẹ chồng già này không?”
Tưởng Nhược Nam kéo tay bà: “Mẫu thân, người hãy nghe con nói trước đã…”
Thái phu nhân dùng sức hất tay nàng ra, rõ ràng là bà đang rất giận: “Cho đến bây giờ, con còn muốn nói gì nữa? Nhược Lan,cuộc hôn nhân này là do chính con cầu xin Hoàng thượng ban chỉ để bước vào cửa Hầu phủ! Chúng ta cũng không dễ dàng gì, mãi mới đón nhận được con. Hầu gia không thích con, ta thay con đứng ra làm chủ, ta dạy con cách quản gia, một lòng một dạ muốn giao Hầu phủ vào tay con. Con rõ ràng biết rằng ta rất mong chờ đích trưởng tôn, thế mà ở trước mặt ta con lời ngon lẽ ngọt, nhưng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gia-danh-mon/1259416/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.