Cô ta xông tới trước mặt đồng tử, túm lấy vai nó mà lắc: “Đến nhìn cho rõ đi, rốt cuộc là ai, có phải có người bảo đệ nói thế không?”
Đồng tử bị Ánh Tuyết lắc liền sợ hãi, “Oà” một tiếng bật khóc nức nở.
Thái phu nhân nổi giận đùng đùng, quát: “Nô tỳ to gan, chuyện đã tới nước này còn dám giảo biện! Đứa trẻ này là một thằng ngốc, sao biết nói dối chứ?” Thì ra đứa trẻ này sau trận sốt cao hồi lên năm, trí tuệ dừng lại ở đó không phát triển, bảo nó nói dối, đương nhiên Thái phu nhân không tin.
Ánh Tuyết trăm miệng khó cãi, trong lúc nguy cấp quỳ sụp dưới xuống trước mặt Tưởng Nhược Nam, ôm chân nàng mà nói: “Phu nhân, người hãy tin nô tỳ, những gì nô tỳ nói đều là thật! Nô tỳ quyết không bao giờ hẹn riêng Trương quản sự ra ngoài!”
Hồng Hạnh quỳ bên cạnh khóc: “Ánh Tuyết, việc đến nước này, tại sao ngươi còn cố tình giảo biện? Ta không trách ngươi, nếu ngươi sớm nói với ta là mình thích Trương quản sự, ta nhất định sẽ vun vén cho ngươi.” Sau đó cũng bò tới bên cạnh Tưởng Nhược Nam, khóc lóc: “Tiểu thư, chúng ta cùng nhau lớn lên, Hồng Hạnh mặc dù tính tình tuỳ tiện nhưng tuyệt đối không phải người xấu, Hồng Hạnh sao có thể làm cái việc hãm hại người khác như thế. Nếu tiểu thư không tin, Hồng Hạnh xin lấy cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình!” Nói rồi, cứ thế lao vào cạnh bàn mà Tưởng Nhược Nam đang ngồi, nếu Tưởng Nhược Nam không nhanh tay đẩy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gia-danh-mon/1259386/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.