Hắn mở ra cánh cửa và bước vào căn phòng nhỏ được ngăn cách hoàn toàn với tiếng xì xào bàn tán ở ngoài Đại Sảnh Đường. Trong phòng Viktor Krum, Fleur và Cedric đang ngồi chờ quanh lò sưởi và đều quay ra nhìn khi hắn bước vào trong.
- Sao vậy, họ mún kêu tụi này trỡ lại đại sãnh hã? - Fleur nhìn thấy hắn thì thắc mắc.
Nhưng chưa cần hắn trả lời thì cánh cửa đã mở bung ra và ông Ludo Bagman bước vào trong căn phòng nhỏ với vẻ cực kỳ hào hứng.
- Phi thường!!! Cực kỳ phi thường!!! - ông Ludo mừng rỡ bóp vai của hắn và nói - xin cho phép tôi được giới thiệu cho quý ông… và quý bà quán quân thứ 4 của Triwizard!?
Cả 3 người kia đều hết sức kinh ngạc khi nghe ông Ludo Bagman nói ra điều này. Ngay sau đó thì 3 vị hiệu trưởng cùng với ông Barty Sr tiến vào trong căn phòng và 1 cuộc tranh cãi bắt đầu nổ ra.
Và cuối cùng thì khi Barty Jr xuất hiện trong bộ dạng của Alastor Moody dọa cho Karkaroff ngậm miệng lại thêm vào việc Barty Sr đang bị tên này khống chế nên cũng đã chấp thuận việc này.
Sau khi có được sự chấp thuận của 3 người là Ludo, Barty Sr và giáo sư Dumbledore thì 2 vị hiệu trưởng còn lại cho dù không cam lòng vẫn phải cắn răng chấp nhận.
Cuối cùng thì những người trong căn phòng nhỏ mang theo những khuôn mặt hậm hực mà rời khỏi nơi đó.
Hắn cùng với Cedric lên đường trở về ký túc xá của mình để nghỉ ngơi, khi 2 người còn đi chung 1 con đường thì Cedric hỏi hắn:
- Nè Harry, em bỏ tên vào chiếc cốc bằng cách nào vậy?
- Em không thiếu cách để vượt qua được Vạch Tuổi nhưng nếu em muốn thì em sẽ làm nó công khai chứ không cần phải lén lút - hắn nói - và như anh đã nghe giáo sư Moody đã nói rồi đấy, nếu như em đăng ký dưới cái tên trường Hogwarts thì đáng lẽ ra chỉ có 1 trong 2 người chúng ra có thể trở thành quán quân thôi.
Nói xong câu này thì hắn liền quay đầu đi 1 con đường khác để trở về tháp Gryffindor còn Cedric thì đứng đó hơi ngập ngừng rồi cũng quay đầu đi theo đường trở về ký túc xá của Hufflepuff.
Khi hắn trở về đến phòng sinh hoạt chung của nhà Gryffindor thì liền bị đám học sinh trong nhà vây quanh hỏi han về việc hắn làm sao bỏ được tên mình vào trong Chiếc Cốc Lửa.
Cả đám hết sức vui mừng khi nhà mình có được 1 vị quán quân.
………….
Buổi sáng ngày hôm sau hắn đi xuống dưới Đại Sảnh Đường để ăn sáng. Hôm nay là Chủ nhật nên vào lúc sáng sớm Đại Sảnh Đường có chút vắng vẻ nhưng vẫn có rất nhiều học sinh dậy sớm.
Hắn vừa bước vào Đại Sảnh Đường thì liền nhận được những ánh mắt tức giận nhưng nó cũng chiếm 1 nửa số học sinh mà thôi.
Đó là ánh mắt của học sinh nhà Hufflepuff và nhà Slytherin. Nhà Slytherin thì là đương nhiên bởi chúng chẳng bảo giờ thích thú với việc học sinh nhà Gryffindor có được điều gì tốt cả. Nhà Hufflepuff thì lại tức giận vì nghĩ hắn đã cướp mất cái vinh quang hiếm hoi của nhà họ.
Ravenclaw thì ngược lại, họ hết sức ủng hộ hắn giống như những học sinh nhà Gryffindor vậy.
Vì là thành viên thường trực ở thư viện nên hắn rất thân thiết với nhà Ravenclaw và họ cũng rất khâm phục hắn bởi tri thức bao la mà hắn có.
Nếu như hắn chỉ là 1 kẻ tầm thường thì đương nhiên sẽ vấp phải sự ghen ghét của đa số mọi người khi đạt được vinh quang nhưng nếu như hắn là 1 người cực kỳ tài giỏi và nổi trội thì những người khác sẽ coi vinh quang mà hắn có được là chuyện đương nhiên và hắn xứng đáng với vinh quang đó.
Kẻ tài giỏi được tung hô và kẻ kém cỏi bị coi thường, đó chính là định luật của xã hội và nó chưa từng bị biến đổi.
Có điều đám học sinh của nhà Slytherin và Hufflepuff mặc dù ghen ghét những cũng chỉ dám nói xấu hắn ở sau lưng mà không dám nói ra trước mặt hắn. Lý do đơn giản là vì bọn họ biết hắn chẳng phải là loại người hiền lành dễ bắt nạt. Vào năm học thứ 2 thằng Marcus Flint chỉ vì dám mắng Hermione mà đã bị hắn biến thành con chuột cống.
Với tính cách cứng rắn và tài năng phép thuật vượt trội như vậy thì không có kẻ nào mà lại ngu ngốc đến mức nhảy ra trước mặt để khiêu khích hắn cả.
Thực ra cũng đã có kẻ ngu ngốc dám đi khiêu khích hắn trong lớp học Ma Dược bởi vì chúng nghĩ rằng hắn không dám ra tay trước mặt chủ nhiệm nhà chúng là Snape.
Có điều hắn mà lại phải sợ lão Snape đó sao, hắn đã làm phát nổ toàn bộ những cái vạc của nhà Slytherin khiến đám học sinh dính phải thứ ma dược nóng bỏng đang điều chế dở dang và phải kéo nhau tới bệnh thất.
Tất nhiên là hắn không sử dụng tới đũa phép để làm điều này nên lão Snape chẳng thể nào có cớ phạt hắn. Mặc dù hắn chẳng sợ gì lão Snape nhưng tại sao hắn phải cho ông ta cái cớ để phạt mình chứ.
Kể từ sau sự kiện trong lớp Ma Dược đó thì tất cả đám Slytherin đều phải đi vòng khi nhìn thấy hắn còn đám Hufflepuff thì không còn dám ngang nhiên nhìn hắn với ánh mắt căm ghét nữa mà chỉ cúi đầu xuống đất mà vội vàng bỏ đi.
Sau đó vài ngày là buổi cân đũa phép khi mà đũa phép của các quán quân sẽ được đánh giá bởi 1 chuyên gia chế tạo đũa phép để đảm bảo chúng hoạt động bình thường và có đầy đủ chức năng.
Khi mà hắn được gọi đi trong giữa buổi học Ma Dược khuôn mặt của Snape trở nên cực kỳ khó coi nhưng không thể làm gì được hắn.
Hắn đi theo thằng nhóc Colin Creevey đi tới 1 phòng học nhỏ thì nhìn thấy 3 quán quân còn lại cũng đã có mặt ở đây rồi.
Trong phòng ngoại trừ 3 người này thì còn có ông Ludo Bagman và 1 người phụ nữ mặc áo đỏ cùng 1 tên thợ chụp ảnh béo lùn.
- A… cậu tới rồi đó hả Harry, cậu hãy chờ ở đây 1 chút các vị giám khảo khác sắp tới rồi - ông Ludo niềm nở với hắn - đây là cô Rita Skeeter, phóng viên của Nhật Báo Tiên Tri (The Daily Prophet).
Hắn nhìn người đàn bà này 1 chút thì đã không thể ưa nổi rồi, con mụ Rita Skeeter này là tập hợp của tất cả những đặc điểm khốn nạn nhất của mọi tên nhà báo.
Rình rập lén lút, bịa đặt, bẻ cong sự thật, kích động dư luận…
Mọi điểm đáng ghét nhất của giới nhà báo đều được con mụ này thể hiện 1 cách cực kỳ rõ nét và triệt để.
- Tôi không biết tôi có được phép nói đôi lời với Harry Potter trước khi chúng ta bắt đầu không ạ? Ông biết đó, đây là quán quân nhỏ tuổi nhất… Thêm một chút màu sắc cho bài báo ấy mà… - Rita nói với ông Ludo nhưng vẫn nhìn hắn.
- Tất nhiên rồi, nếu như Harry đồng ý - ông Ludo nói.
- Tốt lắm - sau đó mụ Rita không cần chờ hắn trả lời thì đã tiến tới định nắm lấy cánh tay của hắn.
!!!
Bỗng nhiên mụ Rita rùng mình 1 cái và ngay lập tức rút lại bàn tay chuẩn bị nắm lấy cánh tay hắn.
- Tôi không rảnh, cô cứ việc phỏng vấn những người khác đi - hắn nhìn Rita với 1 ánh mắt như cảnh cáo rồi bỏ đi.
- Ơ, có vẻ như cậu Harry không thích lên báo cho lắm - ông Ludo đứng bên cạnh thấy cảnh này thì hơi lúng túng bỏ đi.
Mụ Rita không dám 1 lần nữa tiếp cận hắn thế là đành phải đi tới phỏng vấn qua loa 3 vị quán quân khác sau đó thì tự kiếm cho mình 1 chiếc ghế và ngồi trong góc ngay khi những vị giám khảo khác tới.
Trong số những người bước vào trong phòng thì ngoại trừ những vị giám khảo thì có 1 ông già mà Krum và Fleur không biết mặt nhưng hắn và Cedric thì lại biết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]