Lý Nhược hoàn toàn bị bất ngờ trước cái ôm của Hữu Minh, cô ngay lập tức đẩy Hữu Minh ra xa, gương mặt hiện rõ sự khó chịu, chán ghét, lớn tiếng quát anh ta: “Anh đang làm cái quái gì vậy?”
Nghiêm Uy cùng trợ lý đi đến khiến cho cả Lý Nhược, Nhã Phượng Ly và Hữu Minh đều giật bắn mình, Nhã Phượng Ly nhăn nhó không ngừng lẩm bẩm trong miệng: “Lần này xong rồi, A Nhược thế nào cũng bị hiểu lầm cho xem.”
Hữu Minh nuốt một ngụm nước bọt, dáng vẻ đầy sợ sệt, Nghiêm Uy tiến đến đẩy Hữu Minh khiến anh ta lùi lại vài bước, anh nắm cổ tay của Lý Nhược kéo cô ra đứng phía sau lưng của mình, cặp mắt sắc lạnh khóa chặt lấy Hữu Minh, ngay tức khắc nơi đây dường như chìm trong bầu không khí lạnh lẽo đến đáng sợ, giọng nói lạnh giá của anh cất lên: “Có phải anh cảm thấy hiện tại tôi ra tay với công ty của anh vẫn còn nhẹ nhàng quá đúng không? Vẫn chưa đến mức khiến anh phải sợ, phải bận rộn để xử lý phải không?”
Hữu Minh nghe những lời nói ấy thì giật thon thót, kinh sợ, mặt mày từ xanh chuyển sang đã trắng bệch, anh ta không ngừng lắc đầu, vẫy vẫy tay giải thích: “Không phải, Nghiêm tổng hiểu lầm rồi, tôi và A…tôi và Nghiêm thiếu phu nhân không có gì với nhau cả, lúc nãy tôi quá phấn khích, vui mừng nên mới ôm cô ấy như một lời cảm ơn mà thôi.” Suýt nữa thì anh ta đã gọi tên của Lý Nhược một cách thân mật, châm dầu vào lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ga-hao-mon-nghiem-tong-xin-buong-tha/2419654/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.