Nghiêm gia
Sau khi đi mua sắm về, Lý Nhược đi vào phòng rồi khóa cửa lại không cho ai vào, Nghiêm Uy gõ cửa mãi, nói khô cả nước bọt cũng không có tác dụng gì, chờ mãi vẫn không thấy động tĩnh gì anh đành phải quay về phòng của mình để ngủ, hai người ai ngủ phòng nấy như lúc trước.
Sáng ngày hôm sau, Nghiêm Uy ngồi đợi Lý Nhược xuống ăn sáng cùng, nhìn thấy cô bước xuống với trang phục công sở, đôi mày của anh hơi nâng lên, ngạc nhiên cất giọng hỏi: “Sao hôm nay em lại ăn mặc như thế?”
Lý Nhược ngồi xuống bàn ăn chầm chậm trả lời Nghiêm Uy: “Kể từ hôm nay em bắt đầu đi làm rồi, em làm ở một công ty cũng không xa ở đây lắm.”
Nghiêm Uy vừa kinh ngạc vừa chau mày nói với cô: “Em đường đường là một Nghiêm thiếu phu nhân cần gì phải đi làm chi cho vất vả chứ? Em cứ như lúc trước ở nhà thoải mái đi mua sắm, uống trà, dạo phố cùng bạn bè được rồi còn nếu em thật sự muốn đi làm thì em phải đi làm ở Nghiêm thị chứ, tại sao lại phải đi xin việc ở công ty khác? Làm ở công ty của mình không phải là tốt hơn sao?”
“Em không muốn cả ngày cứ ở không, rảnh rỗi mãi, chán chết mất hơn nữa nếu em đến làm ở Nghiêm thị thì với thân phận của em chắc chắn rằng mọi người sẽ đối xử đặc biệt với em, thậm chí em đến đó không làm gì cũng hưởng được lương luôn đấy, em không muốn như thế, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ga-hao-mon-nghiem-tong-xin-buong-tha/2419637/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.