“Mẹ!” Từ đằng xa Lý Nhược nghe thấy tiếng gọi trong trẻo, quen thuộc của con trai mình, cô ngay lập tức xoay người nở một nụ cười tươi, ánh mắt tràn ngập sự cưng chiều dành cho bảo bảo của mình: “Tiểu Bảo Bảo!”
Tiểu Bảo Bảo chạy nhanh đến ôm lấy Lý Nhược, nhìn thấy Lý Hà đưa bảo bảo đến cô bất ngờ hỏi: “Chị hai? Chị về khi nào thế? Không phải chị nói có việc bận nên không thể về sao?”
Lý Hà cười nhẹ chậm rãi đáp lại: “Chuyến công tác của chị bị hoãn lại rồi nên mới quay về đây, tuần sau chị mới đi công tác, vừa về đến đã thấy Tiểu Bảo Bảo không vui vì em đi chơi mà không đưa nó theo, chị không đành lòng thấy cháu mình không vui nên mới đưa đến đây.”
Nghiêm Uyên đứng ở gần đấy nhìn thấy cảnh này hai mắt ngay tức khắc trợn ngược lên trong đầu hiện lên hàng loạt câu hỏi: “Lý Nhược có con trai từ khi nào? Tại sao đứa nhóc ấy lại giống Nghiêm Uy đến như vậy? Đây là con trai của Nghiêm Uy sao? Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”
Nghiêm Uyên sợ hãi, lo lắng bởi vì càng nhìn cô ta càng chắc chắn đứa nhóc trước mặt của mình chính là con trai của Nghiêm Uy, cô ta quen biết anh từ khi còn nhỏ, dáng vẻ lúc nhỏ của anh như thế nào Nghiêm Uyên là người biết rõ hơn ai hết.
Hai bàn tay của Nghiêm Uyên siết chặt lại thành nắm đấm, cô ta tuyệt đối không thể để cho hai cha con Nghiêm Uy nhận nhau, tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ga-hao-mon-nghiem-tong-xin-buong-tha/2419607/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.