Trên đường về, Bạch Tiêu ở trong trạng thái bất an. Cô không biết giúp bé gái đó chết đi như thế rốt cuộc có đúng không.
Trâu Bác nghĩ rằng Bạch Tiêu vẫn còn nghĩ đến số phận bi thảm của Dương DiChâu mà chán nản buồn bã, anh nghĩ rằng lúc này khó có cách nào để BạchTiêu vui lòng được.
Bởi thế, Trâu Bác liền giở tuyệt chiêu: “Bạch Tiêu, anh đưa em đi ăn hải sản nhé!”.
Ăn uống là cách họ có được niềm vui một cách nhanh chóng nhất. Bạch Tiêuthích ăn hải sản, đặc biệt là những loại cá lạ. Cô ngờ rằng kiếp trướccủa mình chính là một chú mèo.
Họ xuống xe sớm hơn dự định rồi đi đến một nhà hàng hải sản trong thành phố.
Trâu Bác lấy ví ra, nhìn một lúc, nghĩ rằng đi rút thêm tiền cho chắc chắn.
Ai cũng nói rằng lúc buồn, con gái thường rất thích ăn, Trâu Bác thấy Bạch Tiêu đang tâm trạng như thế chắc sẽ ăn đến mức ví anh thành căn phòngtrống mất.
Hai người đi đến một ngân hàng. Bạch Tiêu ngồi nghỉngơi trên chiếc ghế ở đại sảnh. Một mình Trâu Bác đi đến chỗ máy rúttiền tự động.
Bạch Tiêu đã đợi mười lăm phút, ngẩng đầu lên thìthấy Trâu Bác vẫn đứng trước cột ATM, cô nhớ là vừa rồi không có nhiềungười đứng đợi ở đó.
Tại sao Trâu Bác rút tiền lâu thế?
Bạch Tiêu nghĩ: Có thể anh ấy đi rút mới biết trong thẻ còn ít, lai ngạimượn thẻ của Bạch Tiêu, cũng ngại nói với cô là mình hết tiền, nên gọiđiện nhờ người khác chuyển ít tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-doc-tam/2779143/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.