Khúc Liễm ngẩn ngơ cầm ngọc bội, khó hiểu nhìn cậu, vô thức hỏi:
- Công tử có ý gì?
Suy nghĩ trong đầu lại chuyển thật nhanh, theo hàm ý trong lời của cậu,mình đã từng gặp cậu ta sao? Nhưng nếu đã từng gặp, thiếu niên xinh đẹpnhư vậy, không lý nào nàng lại không có ấn tượng gì.
Trong lúc nàng còn đang tự hỏi, trong mắt thiếu niên kia có điều gì đólướt qua, rồi nhanh chóng lại khôi phục nét ôn hòa nhã nhặn, như mặcngọc thượng hạng, thầm lặng tỏa ra ánh sáng dịu dàng, thật là người đẹpnhưng không chói mắt, khiến người khác vì vậy mà ưa thích, cực kỳ vuimắt vui tai (nguyên văn: thưởng tâm duyệt mục).
Cậu ta không trả lời, chỉ là sau khi nhét huyết ngọc cho nàng xong, bènlấy đi mấy con vật mà nàng xếp bằng lá cây tử đằng lúc nãy, nhìn nànglần nữa rồi xoay người đi mất.
Chờ cậu ta đi rồi, Bích Xuân vốn đang ngây ngốc mà nhìn rốt cuộc cũng phản ứng lại được, vô cùng căng thẳng.
Tuy rằng diện mạo của thiếu niên kia rất đẹp, nhưng dù sao đi nữa vẫn là nam nhân, sao có thể đứng như sắp dán vào người tiểu thư nhà nàng tathế được, thậm chí còn buộc người ta phải nhận đồ mình tặng nữa? Vừa rồi nàng ta cũng muốn ngăn cản, nhưng chỉ một ánh mắt cậu ta liếc sang, rõràng là đôi mắt dịu dàng đến thế, nhưng ánh mắt sao lại rất sắc bén, làm nàng như ngừng thở trong nháy mắt. Chỉ do dự trong khoảnh khắc thếthôi, mà tiểu thư nhà nàng ta đã bị cậu ta nhét cho một khối ngọc bộirồi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/36376/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.