Tới Hạc Minh viện, liền gặp đại nha hoàn của lão phu nhân Thúy Tụ đangđứng canh, thấy mọi người đến, thì liền tươi cười bước lên hành lễ, tựmình dẫn họ vào.
Lão phu nhân đã ngồi chờ sẵn, người mặc một bộ bối tử điểm hoa màu trắng ngà, trên tóc cài hai cây trâm tiên đào hiến thọ bằng vàng, không nhìnra được bà đã bao nhiêu tuổi, sắc mặc hồng hào, tinh thần rất minh mẫn.
Khi mọi người thỉnh an xong, Khúc lão phu nhân mới kéo tay Khúc Thấm mà bảo:
- Thật tội nghiệp, Thấm nha đầu bệnh một trận vậy mà gầy đến thế nàyrồi, nhất định phải bồi bổ nhiều vào, muốn ăn gì thì cứ nói với đại bámẫu của con, không được vì xấu hổ mà bạc đãi bản thân đâu đấy! Con gáiấy à, khi còn ở nhà mẹ đẻ thì mới có thể tự do một chút, không được đểmình phải chịu tủi thân biết không…
Rồi lại hỏi bệnh trạng của nàng, thường ngày ăn gì, thanh âm chậm rãi, vô cùng dễ gần.
Khúc Thấm nhất nhất đáp lời bà, cảm ơn lão phu nhân đã quan tâm, vẫn như trước, không hề nịnh nọt, nhưng cũng chẳng mất lễ nghi.
Mẹ ruột của Khúc Thấm là con gái nhà Bình Dương hầu Lạc gia, sau khi Lạc Thị mất, Lạc lão phu nhân rất yêu thương cháu ngoại gái này, không chỉphái riêng ma ma giáo dưỡng trong cung đến, còn thường cho người đến đón Khúc Thấm vào kinh thành ở tại Lạc gia. Từ đó mà hai người sinh khácbiệt, Khúc Thấm toàn thân đều tỏa ra khí thế hơn người, kiêu ngạo từtrong xương, hoàn toàn khác biệt với sự dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/36367/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.