Chuyển ngữ: CacmonsKhúc Liễm hơi cứng đờ người, không hiểu sao lại nhớ lại lúc nãy khi đôi môi mềm mại của thiếu niên dán lên, hô hấp nóng bỏng ấy, làm mặt nàng hơi không được tự nhiên, xấu hổ trong lòng lại thấy khôngcòn mặt mũi nào mà gặp người ta, liền không để ý thanh âm kêu to đằng sau mà lên xe ngựa.
Kỉ Lẫm vội vã chạy tới, thấy nàng không hề quay đầu mà lên xe ngựa, sắc mặt hơi tái đi, vô thức bộc lộ chút kích động, vội đến cạnh xe ngựa, gọi với vào trong:
- Liễm muội muội!
Minh Châu hơi nhíu mày, thầy vẻ mặt lo âu của Kỉ Lẫm, không tránh được lấy làm lạ.
Bởi Kỉ Lẫm đến, người đánh xe không dám quất ngựa chạy đi, chỉ đành dừng lại.
Khúc Liễm ngồi trong xe nghe được Kỉ Lẫm hô gọi bên ngoài, bèn biết rằng nếu mình không lên tiếng, Kỉ Lẫm ngoài kia chắc sẽ không chịu đi, người đánh xe cũng không dám chạy, mà ở đây vẫn là phủ Trấn quốc công, mình là khách, nếu đôi co cùng hắn sẽ khiến người khác nghi kỵ.
Nàng lập tức vén rèm, nhìn về thiếu niên đang đứng cạnh xe ngựa.
Thấy nàng vén rèm ló mặt, ánh mắt thiếu niên kia hơi sáng lên, nhưng rồi lại nhớ tới điều gì, lại đỏ mặt, dưới cái nhìn chằm chằm của nàng, lại nhanh chóng dời tầm mắt.
Sắc mặt Khúc Liễm cũng hơi ngượng, trong lòng có chút lộn xộn, chỉ thấy Kỉ Lẫm trước mắt trở nên cực kỳ quái dị, hình như đã trở về dáng vẻ bình thường rồi. Chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/3039903/chuong-56-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.