Chuyển ngữ: Cacmons
Gương mặt tươi cười của Khúc Liễm cứng lại, trong lòng suýt chút gào lên: Lừa quỷ à! Nào có ai mà cư xử đến vậy được, thực sự giống như là hóa thành một người khác vậy, nàng thà mong rằng là phân thân của hắn còn hơn. Chỉ là khi nhìn thấy hắn híp mắt nhìn sang, trong mắt ẩn chứa không biết điều gì, khiến lòng nàng lại căng lên, tạm thời không dám hỏi gì thêm.
- Sao không nói gì nữa vậy?
hắn lại hỏi, vươn tay vuốt ve mái tóc dài ngang lưng của nàng.
Khúc Liễm nói thật lòng:
- Ta chẳng biết nói gì cả!
hắn bật cười, cười rất chi phóng khoáng, toàn thân đều thay đổi, không còn là thiếu niên trong trẻo ôn hòa kia nữa, mà là kẻ mang khí chất nguy hiểm không thể giải thích. hắn lại cúi đầu, hôn nhẹ lên mặt nàng, giọng nói ấm áp:
- Thực thẳng thắn nhỉ! Nhưng vậy là tốt, đừng có bày trò trước mặt ta.
Khúc Liễm không hé răng.
Trong phòng lập tức an tĩnh hẳn, chỉ có tiếng côn trùng kêu ở bên ngoài cửa vọng vào mà thôi.
- Ta đi trước đây, lần sau lại tìm nàng.
hắn đứng dậy, khi nàng ngẩng đầu lên, không hiểu sao trong mắt hắn ngập ý cười, khom người ôm nàng vào lòng, dán vào tai nàng mà nói:
- Lớn nhanh lên nào, đợi nàng cập kê, ta cưới nàng về làm thê tử rồi, đến chừng đó...
Đến chừng đó sẽ làm sao?
Khúc Liễm không hiểu sao lại thấy hoảng sợ, đôi mắt trong suốt ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/3039899/chuong-55-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.