Chuyển ngữ: Cacmons
Rời khỏi Hàn Sơn nhã cư, Khúc Liễm theo Kỉ Lẫm đi đến khách viện.
Kỉ Lẫm đi đằng trước, nàng đi theo sau, cúi đầu xuống, khiến người khác không thấy rõ sắc mặt. Sau nữa là mấy nha hoàn đi theo xa xa, Bích Xuân cũng ở trong số đó.
Bấy giờ, Khúc Liễm bỗng cảm thấy người đi trước chợt giảm tốc độ, rồi đứng trước mặt nàng, khiến nàng không thể không dừng bước.
- Liễm muội muội.
Khúc Liễm ngẩng đầu lên nhìn hắn, phát hiện bản thân vẫn thấp hơn hắn một chút, phải ngẩng lên mới có thể thấy gương mặt của hắn.
- Gần đây Liễm muội muội sống thế nào?
Kỉ Lẫm hỏi, trên mặt mang theo ý cười.
Giọng của hắn như châu như ngọc, dịu dàng bình thản, nghe thấy cũng là một loại hưởng thụ vô cùng.
- Tốt lắm.
Khúc Liễm nở nụ cười với hắn.
Kỉ Lẫm cũng cười, dường như hắn rất thích thấy nàng cười, mỗi lần nàng cười, ánh mắt của hắn tựa hồ sáng rực hơn, trong trẻo phản chiếu gương mặt của nàng, như thể ánh mắt của hắn chỉ vì nàng mà dừng lại, không ai khác lọt vào mắt hắn được nữa.
không thể phủ nhận, dưới cái nhìn chăm chú thế kia, cô bé nào cũng không chịu nổi, trong lòng đều sẽtrỗi lên những cảm xúc khác thường.
- Đúng rồi, ta có chuyện muốn nhờ Liễm muội muội đấy!
nói xong, hắn lấy một khối ngọc bội từ trong cổ tay áo ra.
Khi Khúc Liễm nhìn thấy khối ngọc bội đó, lập tức hơi khó xử, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/3039894/chuong-55-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.