Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons
Đến khi đại trưởng công chúa Thục Nghi đi, bà vẫn giữ Khúc Liễm lại, nàng đành phải theo mấy người Lạc lão phu nhân cùng đi tiễn bà.
Đứng giữa Lạc lão phu nhân và một đám nữ quyến Lạc gia, chỉ có mình nàng là vãn bối, áp lực của Khúc Liễm tựa như núi đè, nhưng đại trưởng công chúa Thục Nghi vẫn kéo nàng theo, vốn chẳng cho nàng cơ hội trốn đi, nên chỉ đành chịu đựng.
Mãi đến khi Kỉ Lẫm từ bên nam đến, mỉm cười với nàng rồi đứng thay vào vị trí của nàng, lại còn ôn hòa nói thêm với nàng rằng:
- Đa tạ Liễm muội muội chăm sóc tổ mẫu thay ta nhé!
Khúc Liễm hơi cúi đầu, nhỏ giọng đáp:
- Đây là việc nên làm mà.
Tuy không ngẩng đầu lên, nhưng Khúc Liễm có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh như có như không tập trung trên người nàng và Kỉ Lẫm, khiến nàng càng không ngước nổi mặt lên nữa.
Đại trưởng công chúa Thục Nghi vỗ vỗ tay Khúc Liễm, cười nói:
- Hôm nay vất vả cho cháu quá.
Rồi lại nói với Quý thị đứng phía sau Lạc lão phu nhân:
- Hai ngày nữa, ta cùng cha mẹ Huyên Hòa xin đăng môn bái phỏng.
Nghe được những gì đại trưởng công chúa Thục Nghi nói, trong lòng Khúc Liễm phát sầu, mà ánh mắt người Lạc gia xung quanh càng tối đi, mang theo một chút không thể tin được.
Các bà đều nghe hiểu được ý ngụ trong lời đại trưởng công chúa Thục Nghi, đây là ra vẻ cho các bà thấy thái độ ưa thích của bà dành cho Khúc Liễm đấy, thậm chí ngay cả vợ chồng Trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/3039834/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.