Mỗi khi Kỉ Lẫm tức giận, rất khó để người khác nhận ra.
Bởi vì dù tức giận, hơi thở trên người vẫn vô cùng ôn hòa, ngay cả sắcmặt cũng không có thay đổi gì nhiều, mãi đến khi hắn bộc phát áp lực,mới khiến người khác khiếp sợ. Từ nhỏ Thường An đã theo hầu hạ bên cạnhKỉ Lẫm, xem như tri kỉ của hắn, đương nhiên là biết thường khi cảm xúccủa chủ tử thay đổi vẫn rất là bình tĩnh, ôn hòa bình thản, khiến ngườikhác cảnh đẹp ý vui, mãi đến khi phẫn nộ đến cực điểm, mới trở nên rấtkhủng bố.
Mà bấy giờ, Kỉ Lẫm khẽ mím môi, thể hiện tâm trạng hơi không tốt. Tronglòng Thường An hơi lo lắng, e đến lát nữa khi chủ tử gặp phu nhân, cóthể bị phu nhân chọc phát tức không.
Ấp ủ nỗi lo này, hắn ta theo Kỉ Lẫm đến chính viện.
Họa Mi ra vẻ cúi mắt phục tùng đi theo, nhìn dáng vẻ cung kính này củanàng ta, Thường An không nhịn được nổi giận trừng nàng ta một cái, thìthấy Họa Mi đúng lúc ngẩng đầu lên liếc hắn ta một cái, bày sắc mặt chohắn ta xem.
Thấy thế, trong lòng Thường An tức điên, đến khi đến chính viện, đươngnhiên hắn ta bị ngăn lại bên ngoài, chỉ có thể nhìn theo chủ tử đi vào.Nhưng hắn ta đứng yên một lát, nhìn trái nhìn phải, thì thấy một nha đầu thô sử, gọi nàng ta đến, cho nàng ta một khối bạc vụn, dặn nàng ta:
- Ngươi đến Hàn Sơn nhã cư truyền lời cho Minh Châu cô nương rằng...
Đến khi tiểu nha đầu đi rồi, Thường An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dieu-lenh/3039813/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.