James nặng nhọc nuốt xuống khi nhìn đăm đăm vào màn hình.
Trong lúc bước đi, tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của anh trênngười mình, luôn luôn là ánh mắt quen thuộc đó. Nước mắt chảy tràn xuống mặt tôi, song tôi không hề có ý định lau chúng đi. Tôi đã giành đượcnhững giọt nước mắt đó, và tôi sẽ mang chúng như một biểu tượng của tấtcả những gì bản thân đã trải qua. Chúng đại diện cho nỗi đau tôi đã phải chịu đựng, tình yêu tôi đã cảm nhận được, và cả đại dương của sự mấtmát đang tràn qua tâm hồn tôi. Cuối cùng, tôi cũng học được cách vânglời và không quay nhìn lại.
Hết
Sophia đã viết ra một câu chuyện tình vô cùng bi thảm, song nó vẫn làmột câu chuyện tình. Cô đã rất rộng lượng với anh, đã vẽ nên một hìnhảnh tốt đẹp hơn tên đàn ông anh đã từng là. Cô đã làm việc suốt nhiềutuần rồi, nhốt mình trong gian phòng nhỏ trên lầu. Anh không được phépvào đó, và dù rất không thích, nhưng anh tôn trọng ý muốn của Sophia.Những ngày này, anh đều tôn trọng mọi ý muốn của cô.
Nhiều giờ trước, cô đã lả lướt vào nhà bếp và vòng hai cánh tay quanh anh.
“Sao em lại cười hả, Mèo Con? Cuối cùng em cũng xong rồi à?” James hỏi.
“Vâng! Em xong rồi,” cô nói và sau đó khẽ nhún nhảy. Ngay lập tức, côkéo anh lên lầu rồi đẩy anh ngồi vào trước màn hình laptop để anh bắtđầu đọc. Không còn chiếc ghế nào khác, thế nên cô quỳ xuống và gối đầulên một bên gối của anh.
Trong lúc đọc, anh vuốt ve tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1530020/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.