“Lại đây,” anh nhẹ nhàng nói, nhưng tôi biết đó không chỉ là một yêucầu. Cố thể hiện vẻ tự tin mà bản thân không có, tôi băng qua khoảngcách ngắn ngủi giữa hai chúng tôi và đứng cạnh giường.
Trong lúc tôi đứng đó, cố gắng không để hai đầu gối chụm vào nhau, anhnhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, và chỉ thế thôi cũng đủ khiến toàn bộ cơ thể tôi ấm lên đến khó chịu. Anh với một bàn tay ra và lướt những ngón tay từ khuỷu đến cổ tay tôi. Anh áp môi lên mặt trong cổ tay tôi.
“Em đã tát tôi,” anh nói. Anh nhìn lên mắt tôi và tôi nuốt xuống.
“Vâng, thưa Chủ Nhân,” tôi thì thào. Hi vọng việc gọi đúng danh xưng sẽkhiến anh hài lòng. Anh đan những ngón tay vào với tôi và siết chặt. Tôi nhăn mặt.
“Trước em, tôi chưa bao giờ biết người phụ nữ nào có thể thoát được tộiđấy đâu.” Nước mắt tôi rơi xuống. Tôi không thể giả vờ can đảm được nữa.
“Làm ơn đừng làm đau tôi,” tôi lắp bắp.
Anh điềm tĩnh nhìn tôi với một nụ cười trên môi. “Chà, không mất nhiềucông sức lắm nhỉ? Em cũng đã suy sụp rồi. Như vậy với tôi chẳng có gìvui cả.” Tôi thở hắt ra một hơi dài mà không hề biết mình đã nín thở,sau đó lại hít vào. “Nhưng, tôi vẫn không thể hoàn toàn bỏ qua được.”Không hề suy nghĩ, tôi siết lấy tay anh khi anh lên tiếng. “Em đang gồng mình vì cái gì?” anh hỏi. “Tôi đã bảo là sẽ không làm đau em rồi mà.”
Không hiểu sao, những tiếng nức nở lại nghẹn ứ nơi ngực tôi, song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529952/quyen-2-chuong-12-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.