Nước mắt khiến mắt Caleb đau nhói, và vì đang ở một mình nên cậu để mặccho chúng rơi. Chắc chắn Rafiq sẽ không quay lại, cậu xoay vòi nước sang chế độ nước nóng rồi rúc người lại gần, hi vọng nó sẽ khiến cậu ấm lênnhanh hơn. Kéo đám quần áo ướt sũng qua khỏi đầu, cậu ném chúng thànhmột đống trên sàn phòng tắm với vẻ thỏa mãn trước mớ lộn xộn mình gâyra.
Cơn giận nguyên thủy vừa được giải phóng chạy xuyên suốt người cậu nhưmột vật thể hữu hình. Co chân lại dưới cằm, cậu cắn lên phần da thịttrên đầu gối, cạ cạ chúng bằng răng của mình. Nước mắt sẽ không vơi đi!Chúng vẫn tiếp tục rỉ ra từ mắt cậu. Cậu cảm thấy yếu đuối và đángkhinh. Cậu không thể ngăn Rafiq làm thế này với mình. Cậu cắn mạnh hơnnữa, mong muốn nỗi đau thể xác sẽ giải phóng mình khỏi sự khổ sở.
Cậu muốn hét lên.
Cậu muốn đánh thứ gì đó.
Cậu muốn giết chóc lần nữa.
Cậu cào móng tay lên cánh tay mình, vừa thấy đau đớn, vừa thấy nhẹ nhõmkhi da cậu rách toạc và những giọt máy nhỏ rỉ ra. Cậu lặp lại quá trìnhđó – đau đớn nhiều hơn - nhẹ nhõm nhiều hơn. Dưới làn nước, máu củaNarweh hòa với máu của chính cậu. Cậu không biết phải cảm thấy thế nàotrước cảnh tượng đó. Sự tê liệt bao trùm lấy cậu. Cậu nhìn chăm chăm,sững sờ khi máu của gã đàn ông đã hành hạ cậu suốt một thời gian dài,tan vào dòng nước quanh cậu.
Bây giờ cậu là ai?
Cậu không còn là Kéleb nữa, không còn là Con Chó của Narweh nữa. Đó là cái tên duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529900/quyen-2-chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.