Mỗi ngày trôi qua, tôi lại trở nên dễ tổn thương hơn ngày trước. Mỗi ngàytrôi qua, hắn lại cướp đi nhiều hơn nhận thức về bản thân nơi tôi. Vàbây giờ, hắn đã lấy mất mảnh cuối cùng của nó, mảnh cuối cùng của tôi.Nhưng việc đó sẽ biến tôi thành ai đây? Một phiên bản phụ của hắn? Mộtcon người mới? Tôi không biết nữa. Cũng không muốn biết.
Hắn nghiêng người tới, hôn đi những giọt nước mắt trên má tôi. Song hắnvẫn không hề di chuyển. Chiếm đoạt cơ thể của tôi còn chưa đủ, hắn cònmuốn cưỡng bức cả tâm trí tôi nữa. Việc đó đã có hiệu quả. Tôi muốn hắntử tế với tôi. Hôn tôi. Khiến chuyện đó trở nên tốt đẹp với tôi. Tôi sợbị đau, và một lần nữa tìm kiếm sự bảo vệ từ hắn. Thật sai lầm làm sao!
Và rồi hắn chiếm lấy tôi.
Trong toàn bộ cuộc đời mình, tôi chưa bao giờ cảm thấy bất kì điều gìthế này. Cảm giác tấn công tôi, làm tôi choáng váng, như thể tâm tríkhông thể nào bắt kịp với cách tôi nên phản ứng. Cả cơ thể tôi lẩy bẩyvà rúng động quanh hắn khi hắn đâm vào hết lần này tới lần khác, ấy vậymà, có một thứ khoái cảm bệnh hoạn vẫn hiện diện. Nó dâng cao bên trongtôi và cầu xin được giải phóng. Chuyện đó lúc nào cũng sẽ thế này sao?Cảm giác có giống thế này nếu hắn chiếm lấy … kể cả tâm trí cũng ngầnngại đề cập đến từ “cô bé”. Caleb gọi nó là “cô bé” của cô kia mà. Tôi lên đỉnh. Dữ dội. Sức mạnh của nó khiến hắn bất động bên trong tôi khitôi co thắt quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529855/quyen-1-chuong-7-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.