“Làm ơn dừng lại đi,” tôi van nài. “Làm ơn hãy dừng lại, tôi xin lỗi. Thề có Chúa, tôi xin lỗi.” Nhân từ có lẽ là thứ cuối cùng Caleb có trong đầu.Hắn gập người xuống cơ thể đang quằn quại của tôi, đè nặng lên hai vaitôi để có thể đánh dễ dàng hơn trong lúc tôi vùng vẫy trong điên cuồngkhiếp sợ. “Làm ơn…làm ơn đi, Chủ Nhân,” Tôi khóc không dứt giữa nhữngtiếng rền rĩ phát ra từ yết hầu. Tôi muốn xoa mông chết đi được, nhưnghắn đã khóa chặt tôi rồi.
“Đau đớn khiến mọi chuyện dễ dàng hơn với em sao, Mèo Con? Niềmkiêu hãnh buộc em phải ăn đòn mới chịu nghe lời à?” Giọng hắn trầm thấp, thô ráp - khuấy động. Bên dưới bụng tôi, nơi cương cứng của hắn đậprộn. Hay đó chỉ là do tim tôi thôi? Hắn đét mông tôi thêm lần nữa, đòihỏi câu trả lời tôi từ chối đưa ra. Hắn lại đét tôi và bất chợt, tôinhận ra cứ sau mỗi lần đánh, hắn lại xoa đi cơn nhức nhối đó. Tôi tự hỏi tại sao, kể cả khi nhiều cú đánh nữa giáng xuống.
Những suy nghĩ bắt đầu vụn vỡ khi tôi tìm cách thoát khỏi tình huống đang diễn ra với mình. Cứ cho hắn điều hắn muốn đi. Hắn sẽ dừng lại thôi. Tôi đã làm gì mà phải chịu cảnh này chứ? “Cứ cư xử như một con điếm đi và mày sẽ bị đối xử y như thế…” Lúc nào cũng là những từ đó, luôn luôn ám ảnh tôi, đày đọa tôi. Bỗng dưngthật nhẹ nhõm khi biết rằng một khi Caleb đã trừng phạt tôi xong, hắncũng sẽ tha thứ cho tôi. Hắn sẽ không bám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529850/quyen-1-chuong-6-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.