Edit: melbournje
?
Thời gian từng phút trôi qua, Đồng Kiều phát hiện trong thư phòng của Ngụy Cẩn Hằng có rất nhiều đồ thú vị mà cô chưa từng thấy qua, chả trách anh lại thích ở trong thư phòng như vậy.
Cả giá sách của anh cũng rất mới lạ với Đồng Kiều, trong đó có một phần nhỏ đều là sách tiếng Anh, tiếng Pháp.
Tiếng Pháp thì một chữ Đồng Kiều cũng không biết, nhưng tiếng Anh thì hơi hơi.
Cô cầm lên một cuốn sách tiếng Anh, tên của sách dịch sang tiếng Trung là « Sống Một Mình Một Năm »
Trên bìa sách còn viết khi bạn tìm thấy tình yêu, cũng là tìm thấy chính mình.
Cô lật được hai trang, phát hiện mình đúng là đánh giá cao trình độ tiếng Anh của mình.
Lúc này, Ngụy Cẩn Hằng từ bên ngoài tiến vào, trong tay bưng một khay điểm tâm ngọt, tay kia bưng một ly trà sữa, đi tới, đặt ở trên mặt bàn.
Ngụy Cẩn Hằng nhìn Đồng Kiều tiện tay lật vài tờ cuối cùng khép lại, thuận miệng hỏi: "Đọc không hiểu sao?"
Đồng Kiều quệt miệng không tình nguyện gật đầu.
Ngụy Cẩn Hằng cởi dép, ngồi ở bên tay phải của cô, duỗi tay đem sách mở ra lần nữa.
"Chỗ nào không hiểu?" Ngụy Cẩn Hằng hỏi.
Rõ ràng anh không làm gì cô, nhưng Đồng Kiều lại không nhịn được mà đỏ mặt, tư thế này quá mập mờ rồi.
Ngụy Cẩn Hằng giống như không phát hiện, lại lặp lại, hỏi một lần nữa: "Chỗ nào không hiểu?"
Đồng Kiều hoàn hồn, đem sách mở ra, chỉ vào mấy từ đơn hỏi: "Những từ này em không hiểu."
Ngụy Cẩn Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301862/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.