Quay phim nửa tháng này, Đồng Kiều diễn khá lên rất rõ ràng.
Đạo diễn Cát lại là một người thích cổ vũ diễn viên.
Thế nên ông thường xuyên nói một câu, chính là: "Cô gái diễn cũng không tệ lắm, tiếp tục cố gắng nhé."
Thật ra cũng chỉ là một câu thuận miệng, nhưng nghe vào tai Lưu Vi Tuyết đặc biệt chói tai.
Đạo diễn Cát chưa bao giờ khen cô ta như thế, mỗi lần đều là một câu "cũng được", qua loa cho xong.
Ngày hôm nay càng quá đáng, khen Cố Thần Thần cùng Đồng Kiều xong, liền đem cô ta mắng một trận, nói cô diễn không chăm chú, trong mắt không có cảm xúc gì.
Lưu Vi Tuyết cảm thấy mình dù sao cũng là nhân vật có mặt mũi, đạo diễn Cát không nể mặt mình lại cầm loa lớn giáo huấn cô giữa hàng chục người, cuối cùng cô bụm mặt chạy về phòng trang điểm, khóc cáu kỉnh nói không diễn nữa.
Làm cho người đại diện ở bên cạnh trấn an, nhưng Lưu Vi Tuyết vẫn xin nghỉ.
Buổi tối bảy giờ, Ngụy Cẩn Hằng ăn xong cơm tản bộ trong sân.
Điện thoại di động trong túi vang lên.
Anh lấy ra nhin, lại là Đồng Kiều.
"Anh Ngụy." Giọng Đồng Kiều lộ ra chút bối rối.
Ngụy Cẩn Hằng dừng bước, dò hỏi: "Thế nào?"
"Em, em, em....."
Thấy cô như thế này, Ngụy Cẩn Hằng không khỏi kiên nhẫn an ủi: "Hít thở sâu một chút, bình tĩnh."
Đồng Kiều làm theo, cảm giác nhịp tim ổn định hơn nhiều.
"Anh Ngụy, Lưu Vi Tuyết cùng người đầu tư bộ phim này của chúng em yêu đương vụng trộm, mới vừa rồi bị em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301837/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.