Edit: melbournje
?
Đồng Kiều nghi ngờ hỏi anh đi đâu?
Ngụy Cẩn Hằng không trả lời.
Tại quảng trường Hoằng Duy có rất nhiều người, Đồng Kiều đi theo anh quẹo bảy lần tám lượt tiến vào một nơi xa lạ, lên thang máy.
Đến tầng 36, đây là tầng cao nhất, nhìn được quảng trường Hoằng Duy, bao quát toàn cảnh.
Hai người đứng trước cửa sổ, Đồng Kiều nhìn phía dưới, mặt mũi trắng bệch.
"Thật cao." Cô vụng trộm nắm lấy góc tay áo Ngụy Cẩn Hằng.
Ngụy Cẩn Hằng vịn eo của cô, đưa tay chỉ tòa nhà đối diện có kiến trúc như một quả trứng gà, hỏi, "Em cảm thấy kiến trúc đó như thế nào?"
Ánh mắt Đồng Kiều nhìn theo hướng anh chỉ, "Nhìn rất đẹp."
"Vì sao?"
Đồng Kiều không biết anh hỏi như vậy là có ý gì, nhưng vẫn thành thật trả lời, "Cái "trứng gà" này hiện tại là kiến trúc số một ở thành phố Lâm Hà chúng ta mà."
Ngụy Cẩn Hằng nhẹ gật đầu, "Ừm, nó hiện tại rất nổi tiếng, em biết nó xây từ bao giờ không?"
Đồng Kiều nhíu mày nghĩ nghĩ, "Chắc là không bao lâu, tầm chục năm đi."
"8 năm." Ngụy Cẩn Hằng nói ra một thời gian chính xác.
"Cái kiến trúc này là do anh phác thảo ra năm anh 16 tuổi, trải qua hai năm sửa chữa, thông qua bốn năm xây sửa, thành như bây giờ."
Đồng Kiều không thể tưởng tượng nổi nhìn Ngụy Cẩn Hằng.
"Lúc đầu anh đề nghị ở quảng trường Hoằng Duy xây một cao ốc, bị đa số cổ đông trong Hoằng Duy phản đối, trong đó bao gồm cả ba anh."
"Bọn họ đều cảm thấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301830/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.