Edit: melbournje
?
Đồng Kiều vừa định đưa tay đẩy anh ra, hai tay lại bị anh tóm lấy.
"Ưm!"
Eo Đồng Kiều bị anh ôm lấy.
"Nhắm mắt lại." Giọng nói trầm thấp khàn khàn của Ngụy Cẩn Hằng vang lên bên tai cô.
Phảng phất như có ma lực, Đồng Kiều dĩ nhiên thật sự thuận theo lời anh nói mà nhắm mắt lại.
Thật ra Ngụy Cẩn Hằng vốn chỉ muốn cho Trang Nhất Địch thấy, nhưng khi chạm đến môi của cô, liền có chút không thể khống chế.
Đồng Kiều bị anh hôn đến thiếu hơi, hai chân như nhũn ra, cả người đều dán ở trên người anh.
Đầu óc trống rỗng, bị anh trực tiếp bế lên.
Đến khi vào phòng, Ngụy Cẩn Hằng đưa cô đặt lên giường, cô còn chưa kịp phản ứng mới xảy ra chuyện gì.
Cô bị Ngụy Cẩn Hằng cưỡng hôn!
Đồng Kiều hiểu ra, lập tức từ trên giường ngồi dậy, ngửa đầu nhìn người đứng bên giường, chất vấn: "Anh...vì cái gì mà vừa nãy hôn tôi."
Ngụy Cẩn Hằng đem áo khoác cởi ra, quay người treo ở trên kệ, chững chạc đàng hoàng trả lời: "Chiếm tiện nghi của cô."
Gương mặt Đồng Kiều đỏ lên: "Anh thật là lưu manh!"
Ngụy Cẩn Hằng nhìn cô như chú mèo con xù lông, cười khẽ một tiếng, đi tới cúi người hỏi: "Cô có thể hôn bù lại."
Đồng Kiều nhìn Ngụy Cẩn Hằng khác với ngày thường, có chút ngây người.
"Anh là Ngụy Cẩn Hằng sao?"
Đồng Kiều hỏi câu này khiến Ngụy Cẩn Hằng sững sờ, nói thật, liền ngay cả chính anh cũng không nghĩ tới, sẽ có một ngày anh vì một người phụ nữ mà khiêu khích một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301824/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.