Edit: melbournje
?
Đã có ý nghĩ này, Đồng Kiều cứ làm như vậy.
Cô cúi người xuống, mút ở trên cổ Ngụy Cẩn Hằng, cô không biết trước đó Ngụy Cẩn Hằng làm như nào, dù sao cô chính là liều mạng mà ngậm, cuối cùng đầu lưỡi tê tê, nhìn thấy vết dâu đỏ trên cổ anh, một mặt thỏa mãn.
Ngụy Cẩn Hằng bị cô làm đau cũng chỉ nhíu nhíu mày, tiếp tục phóng túng cô làm loạn.
Ngụy Cẩn Hằng quá mức tỉnh táo, Đồng Kiều bị anh nhìn đến xấu hổ, động tác vụng về đem áo anh cởi ra, thậm chí bởi vì khẩn trương mà cánh tay nhỏ đều đang run rẩy.
Cô ở trong lòng nói với mình, dù sao đây là lần cuối cùng hai người thân mật.
Trước đó bởi vì Ngụy Cẩn Hằng là kim chủ, cô hầu hạ anh rất cẩn thận, anh muốn làm cái gì cũng đều theo anh, một đêm hành hạ chính mình mất nửa cái mạng.
Lúc này không giống ngày xưa, cô nhất định phải nắm chắc quyền chủ động, tra tấn anh gần chết.
Ngủ xong liền chạy, dù sao sáng mai là cô bay rồi.
Nghĩ như vậy, tay Đồng Kiều cũng không có run nữa.
Cô ngồi ở trên bụng của anh, cúi xuống hôn trên người anh, hôn cổ, nhẹ nhàng cắn xé vành tai của anh.
Giày vò một hồi, Đồng Kiều liền không còn lực, ghé vào trước ngực Ngụy Cẩn Hằng thở hổn hển. "Mệt mỏi quá."
Ngụy Cẩn Hằng nhìn cô cười khẽ một tiếng, thanh âm khàn khàn. "Vậy vừa rồi sức ở đâu?"
Đồng Kiều nổi giận nguýt anh một cái, từ trên người anh xuống, vừa mới đứng dậy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-cua-anh-em-quet-ca-doi-cung-khong-het/1301814/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.