Khóe miệng Phong Lăng Hề mỉm cười, cũng không đem những tiếng nghị luận bên đường để vào mắt, cô kỳ thật không muốn phải làm phô trương quá lên để mọi người chú ý, mọi việc chỉ cần thư thái là tốt rồi, nhưng tiểu mèo hoang sau này sẽ là người của cô, người khi dễ hắn cô tự nhiên không thể để cho bọn họ thư thái, có phải nhường bọn họ thì trong lòng như thế nào cũng có một vướng mắc.
Không phải bởi vì con mèo hoang là chồng cô thì tự nguyện bị khi phụ, thật đúng là cô có khả năng sẽ làm cho nữ hoàng đánh gãy uyên ương của họ. Về phần Tô Văn vô tội bị dính líu đến, kia chỉ có thể trách nàng ấy xúi quẩy, huống chi Tô Văn liên tục xem cô như thế nào cũng không thuận mắt, cô mặc dù người lớn không chấp nhặt lỗi lầm của người nhỏ, nhưng có cơ hội thì cũng muốn hồi báo một hai phân.
Bên đường dân chúng mặc dù có chút kiến thức, nhưng là những thứ thấy được đến cuối vẫn có hạn, phần lớn đều chỉ có thể nhìn xem náo nhiệt, chính thức có thể biết hàng lại không nhiều.
Cho đến khi đội ngũ đón dâu đến phủ tướng quân, Vân Vũ Dương ra cửa nghênh đón nhìn thấy phô trương kia, khóe môi không khỏi co giật.
Cưỡi ngựa đón dâu là Đạp Tuyết Vô Ngân, ngày đi ngàn dặm không thở, Đạp Tuyết Vô Ngân đón gió trong tích tắc, nghe nói trên đời này đã tuyệt chủng, nhưng không biết tại sao bây giờ lại xuất hiện một Đạp Tuyết Vô Ngân; cỗ kiệu đón dâu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-ta-mi/22447/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.