Một đám người mặc dù vây quanh quầy hàng nhưng ở giữa cũng có một chút khoảng cách cũng không có người đi vào. Cho nên muốn tiểu hài tử ngã xuống hoàn toàn không có vấn đề.
Khởi Vân vốn là đứng ở một bên quan sát nhìn bánh bao nhỏ, ai biết lại đột nhiên bị ai đụng phải không khỏi lảo đảo một hồi mới đứng vững, chỉ là hắn vừa mới đứng vững thì phát hiện bánh bao nhỏ từ trên quầy hàng bên kia ngã xuống.
Khởi Vân bị dọa tái mặt, theo bản năng vồ tới nhưng chậm một bước.
Hoàng Vũ Mặc một lòng giải thích cho bánh bao nhỏ biết những ngọc thạch này, đang cầm một miếng ngọc bội ngửa đầu quay về ngoài cửa sổ chiếu ánh sáng vào nhìn. Đột nhiên cảm giác bên người có dị động, cúi đầu nhìn lại thì thấy bánh bao nhỏ thẳng tắp ngã xuống về bên dưới quầy, không khỏi sợ hết hồn nhanh tay lẹ mắt một cái chụp lên ôm thân thể nhỏ mềm nhũn kia, trái tim nàng còn nhảy lên thình thịch.
Quầy hàng này còn cao hơn eo người trưởng thành một chút, hài tử còn nhỏ như thế té xuống khẳng định là phải chịu nhiều đau khổ.
Ninh vương điện hạ giận dữ trong lòng, quay đầu lại thì chụp vào một tiểu thị phía sau, không nói hai lời trực tiếp vặn gãy cổ tay của hắn, thoáng chốc thì vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Hoàng Vũ Mặc dù nói thế nào cũng là người luyện võ, có thể nghe tiếng gió đoán vị trí. Huống hồ tiểu thị này không biết võ, động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-ta-mi/2126811/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.