“Ưm…” Toàn thân Vân Tư Vũ run rẩy, hai mắt ngập nước, nhìn qua vừa bất lực vừa đáng thương, hết lần này tới lần khác Phong Lăng Hề ở trên người hắn ác liệt thừa số xông ra, chính là không chịu thỏa mãn hắn.
“Hề…”
“Nói chàng yêu ta.”
Vân Tư Vũ run run rẩy rẩy nói: “Ta… ta yêu nàng…” Tại sao nhìn đều giống như vu oan giá họa vậy! demcodon.le.quy.don
Phong Lăng Hề vê cằm của hắn, hôn môi hắn một cái, thân thể trầm xuống. Vân Tư Vũ hừ một tiếng, hai tay ôm chặt nàng, phập phồng theo nàng, thất thần lên tiếng rên rỉ, đây còn nhớ rõ muốn rên nhỏ không?
Chờ thời điểm cuối cùng Vân Tư Vũ thở hổn hển từ trong dư âm kia phục hồi lại tinh thần, mới ý thức tới chính mình lại làm cái chuyện ngu xuẩn gì, không khỏi duỗi ra móng vuốt cong về phía tên đầu sỏ gây nên.
Phong Lăng Hề khẽ cười một tiếng, bắt lấy hai cổ tay bắt chéo ra phía sau lưng hắn, không lời từng chút từng chút hôn nhẹ ở trên vai hắn. Vân Tư Vũ uốn éo người, tức giận nói: “Không cần nữa!”
Phong Lăng Hề giương mắt nhìn về phía hắn: “Thật sự không cần nữa? Chàng không thích?”
Trên mặt Vân Tư Vũ đỏ hồng, vội vã hừ nói: “Dù sao hiện tại không cần nữa.” Nhiều người nghe như vậy, rất mất mặt có được hay không?
“Vậy quên đi.” Đưa tay qua kéo tấm chăn đắp lên trên thân thể của hai người, Phong Lăng Hề khẽ hôn một cái lên trên trán của hắn, nói ra: “Ngủ.” Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-ta-mi/2126745/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.