Càng gần cuối năm, không khí náo nhiệt vui mừng càng thêm rõ ràng. Trong phủ trên dưới đều vội vàng gấp rút, quản treo đèn lồng đỏ, dán câu đối xuân đỏ thẫm, khắp nơi giăng đèn kết hoa, bọn nha hoàn sai vặt thì loay hoay chân không chạm đất. Ngay cả tiểu Mặc Trầm cũng vui vẻ quơ múa may cánh tay nhỏ nhắn, đi theo sau lưng quản gia la hét đòi giúp một tay.
Nhưng có một người nhàn nhã dĩ nhiên là chủ tử Quân Nhược Thủy mỗi ngày đều ở Thái Y Viện.
Mục Tĩnh Tuyết tới tìm Tử Phi mấy lần thì đều bị Quân Nhược Thủy không chút khách khí chặn ở ngoài cửa. Vốn trong lòng đã tức giận Mục Tĩnh Tuyết làm hại Tử Phi ngã bệnh, hơn nữa sau khi tự Thư Ngâm rời đi, trong lòng nàng luôn có một nỗi buồn ly biệt nhàn nhạt lượn quanh để khiến cho tâm tình nàng luôn buồn bực, vì vậy mấy ngày này càng thêm tức giận với Mục Tĩnh Tuyết. Nhìn thấy mặt Mục Tĩnh Tuyết đen lại, tức giận cũng không thể làm gì được thì nàng mới cảm thấy tâm tình tốt hơn một chút.
Lần này bệnh phong hàn của Tử Phi kéo dài mấy ngày mới tốt hơn một chút. Cho nên khi nhìn thấy Mục Tĩnh Tuyết, Quân Nhược Thủy hoàn toàn không thể tỏ vẻ hòa nhã với nàng ta, chẳng qua bệnh phong hàn của Tử Phi dần dần tốt lên nhưng tinh thần vẫn luôn uể oải, khiến trong lòng Quân Nhược Thủy rất là lo lắng. Cảm giác kia giống như mình là một người ác độc cầm gậy đánh uyên ương.
Phòng bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-diu-dang/2026947/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.