Editor: Mèo coki
Hai người ngọt ngào ăn xong điểm tâm, Quân Nhược Thủy đứng dậy sửa sang áo mũ, chuẩn bị ra cửa. Thanh Văn đã ở ngoài cửa cúi đầu chờ.
"Bị cảm lạnh còn chưa khỏi hẳn đâu, ngươi định đi nơi nào?" Tô Tử Bội quan tâm hỏi.
"Đã tốt hơn nhiều rồi." Quân Nhược Thủy cười với hắn một tiếng: “Ta phải đi đến chỗ Lưu tri phủ, xem bệnh tình cho Lưu công tử một chút."
Tô Tử Bội gật đầu, mỉm cười tiến lên hôn ở trên má nàng một cái, mặt đắc ý nói: "Đóng dấu xong, ngươi mới có thể đi ra ngoài."
Quân Nhược Thủy buồn cười nói: "Hình như thiếu gia ngài quá mức chuyên chế rồi.”
"Quá mức chuyên chế? Chẳng lẽ ngươi còn tâm tư nào khác?" Tô Tử Bội nhìn nàng chằm chằm, hung ác nói.
"Vi thê không dám." Quân Nhược Thủy thở dài xin tha, sau đó thừa dịp bất ngờ, đặt một cái hôn lên mặt hắn, lúc này mới cười ha hả nhanh chân đi ra khỏi Tố Tâm Cư, để lại Tô Tử Bội ở sau lưng si ngốc nhìn bóng lưng nàng, trong lòng ngọt giống như rơi vào trong hủ mật.
*
Lưu Tử Phi còn có chút ho khan nhẹ, nhưng đã không khạc ra máu nữa. Tinh thần khí sắc đều điều chuyển biến tốt hơn so với trước đó. Lưu Minh Tuệ vô cùng vui vẻ lôi kéo tay của nàng, cảm động đến rơi nước mắt mà nói: "Tô phu nhân, y thuật của ngươi thật là cao minh."
"Không dám nhận, Lưu đại nhân quá khen." Còn kém xa so với Hoa Đà tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-diu-dang/2026891/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.