Editor: Mèo coki
Quân Nhược Thủy không hiểu lắm về vấn đề tang lễ của vương triều Kim Bích cho nên tất cả công việc đều do Tô Tử Bội làm chủ. Chẳng qua ở nơi này, việc chôn cất tang lễ vẫn còn tương đối nhân tính hóa, nếu so sánh với Trung quốc cổ đại thì tốt hơn rất nhiều, ít nhất không cần tang chủ ba ngày không ăn không uống, lấy bi thương thay thức ăn. Thậm chí còn làm người ta đói chết, như vậy mà lại được liệt vào 《 Hiếu hành truyền 》 làm gương cho nhân thế.
Sau khi đưa tang xong thì cần phải túc trực bên linh cữu ba tháng. Ba tháng này phải mặc quần áo trắng, cấm thức ăn mặn, kị vui vẻ. Cho nên trên dưới Tô phủ hoàn toàn yên tĩnh nghiêm trang, bọn hạ nhân tới tới lui lui cũng không châu đầu ghé tai cười đùa như trước nữa.
Tô Tử Bội trầm mặc hơn rất nhiều, vẻ mặt cô đơn, uể oải không nói gì. Từ lần sau lần bị đuối nước, thân thể của hắn bị cảm lạnh, suy yếu dẫn đến viêm phổi, ho khan vẫn không thấy chuyển biến tốt. Có lúc mới nói được một nửa đã che miệng ho khụ khụ mấy tiếng, cuối cùng ngay cả giọng cũng có chút khàn khàn.
Rất may là trong phong tục túc trực bên linh cữu của Vương triều Kim Bích không có yêu cầu biến tháilà "Xây nhà bên mộ ", một bước không rời để tỏ rõ tấm lòng hiếu thảo. Cho nên sinh hoạt hàng ngày của Tô phủ vẫn như cũ. Mỗi ngày nếu Quân Nhược Thủy không phải ở Cổ Vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-diu-dang/2026866/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.