Editor: coki (Mèo)
Quân Nhược Thủy bôi hết thuốc, nhẹ nhàng kéo áo xuống giúp Tô Tử Bội, trên mặt của nàng nhuộm một tầng áng sáng nhu hòa, giống như hoa sen nhấp nhô trên mặt nước, oánh nhuận sáng tỏ. Ánh mắt của nàng dịu dàng như vậy, không có khinh nhờn, không có tình dục, không có mê luyến, chỉ có ân cần và thương tiếc. Nhớ tới cử chỉ thường ngày của nàng, hình như...... nàng chỉ là coi hắn như một hài tử cho nên mới dễ dàng tha thứ cho sự tùy hứng làm bậy, cố tình gây sự của hắn. Nàng hoàn toàn không có coi hắn như là một nam nhân sao?
Quân Nhược Thủy bôi xong thuốc trị thương, sau đó ngồi ở trước mặt hắn ôn hòa hỏi: "Ta đoán tối nay ngươi đi Quân phủ phải không?"
Tô Tử Bội im lặng gật đầu một cái.
"Ngươi biết tối nay sẽ có người đi bắt phụ thân ta?" Hai mắt Quân Nhược Thủy sáng trong giống như trong lòng đã sớm biết.
Tô Tử Bội khẽ lắc đầu một cái, nói: "Ta không biết. Ta cũng chỉ đoán thôi."
Ánh mắt Quân Nhược Thủy lấp lánh giống như một hồ nước mùa xuân lẳng lặng nhìn hắn, lộ ra nét mặt rửa tai lắng nghe.
Loại ánh mắt này không khỏi làm cho Tô Tử Bội có chút ngượng ngùng, hắn mấp máy môi, nói: "Dựa vào tính tình của nhạc mẫu đại nhân, tất nhiên người sẽ nguyện ý dùng...... Nhạc phụ đổi lấy vàng bạc châu báu, nhưng mà hôm nay người lại kiên trì muốn mảnh đất kia khiến ta cảm thấy có chút kỳ lạ. Mặc dù mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-diu-dang/2026850/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.