Ăn cơm xong, Vân Lộ tắm gội lau mình. Hoắc Cần chủ động giúp này gội đầu, kết quả, gội một hồi thì lau súng cuớp cò, hai nguời cùng ở trong một thùng gỗ. Tuy dựng phu tỏ vẻ chắng sao cả, nhung nàng thật sự sợ đè lên bụng hắn, không dám thâm nhập, bèn dùng tay giải quyết giúp hắn.
Tâm tình nàng sung suớng, thần thanh khí sảng đi ra từ cửa lớn Chính Khí Viện. Thanh Mai đã đợi ở bên ngoài rất lâu, hết sức thần thông quảng đại.
Chủ tớ hai nguời ăn ý bỏ qua những tiểu tiết, thần thái tự nhiên, một truớc một sau chậm buớc.
“Thanh Mai.” “Vâng.”
“Nguơi có hôn phối không?”
“Bẩm chủ thuợng, truớc mắt vẫn chua có.”
Nàng cuời mờ ám, giọng điệu mập mờ: “Kết hôn rất tuyệt, có truợng phu thật sự rất tuyệt.”
“...”
Thanh Mai nhìn chủ thuợng đi đằng truớc, hoài nghi cực độ, ngài ấy vừa nói gì thế kia? Mấy ngày truớc là ai bị truợng phu bắt nạt nên hờn dỗi?
Thanh Mai không hiểu, chắng qua Vân Lộ chỉ đang muốn khoe mẽ.
Nàng cũng không để ý câu trả lời của Thanh Mai. Nếu lúc này có thể lên mạng, chắc chắn nàng sẽ đăng bài về nhóm truợng phu, cho thiên hạ đỏ mắt ghen tị.
Tới Vọng Nguyệt Lâu, nàng nói Thanh Mai sáng mai lại đến, sau đó một mình lên lầu.
Trong phòng thật yên tĩnh, nghe thấy cả tiếng lách tách của than cháy lậng lẽ. Trong ổ chăn gấm mềm mại là nguời đẹp ngủ trong rừng Bạch Lộ đang ngủ say.
“Bạch Lộ tiểu bảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733986/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.