“Không phải thế…” Tang Nô lắc đầu.
Rõ ràng hắn bận lòng điều gì đó, cứ muốn nói lại thôi. Vân Lộ không hối, chỉ kéo hắn vào trong lòng ngực, vuốt ve lung hắn từng chút từng chút một.
Sự bao dung và trấn an dịu dàng làm hốc mắt hắn đỏ hoe lần nữa.
“Nguời, nguời kia…”
Là Lý Thâm xa lạ, là bóng ma Vân Lộc, hay là Bạch Lộ không phải nguời, dù là gì đi nữa, hắn thuỷ chung không biết phải dùng thái độ nào để đối đãi, đừng nói đến khi tất cả hợp thành một, hắn càng không biết nên xung hô với đối phuơng thế nào.
“Theo nhu lời vị công tử kia, có quan hệ với kiếp truớc của ta, là thật vậy chăng?”
Nghe hắn nhắc đến chuyện này, nàng thật ngoài ý muốn, nhung thử hỏi có ai là không hiếu kỳ kiếp truớc của mình đâu?
“Chỉ bằng lời nói một phía của Bạch Lộ, đến tột cùng là thật là giả, rất khó xác định.” Không muốn lời nói buột miệng của bản thân tạo cho bọn họ ấn tuợng xấu về nhau, nàng tận lực duy trì vị trí trung lập, thận trọng từng câu chữ: “Nhung nếu vì để gả cho ta, hắn cũng không cần thiết phải công khai mình từng là Vân Lộc, càng đừng nói đến chuyện đem chàng liên luy vào.”
Trầm mậc hồi lâu, hắn khó khăn mở lời: “Ta… Ta thật sự phản bội nàng u?”
Nàng sửng sốt, lát sau mới hiểu đuợc ý hắn, mọi thứ sáng tỏ trong nháy mắt: “Chàng đang tự trách?”
Mất tự nhiên, hắn lảng tránh ánh mắt nàng, đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733974/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.