“... Chàng nói đúng, là ta không tốt, lần tới ta nhất định đi chung với chàng.”
Nhìn Vân Lộ hào phóng nhận lỗi, Phàn Thiều Ngọc chớp mắt, cuời vô tâm vô phổi: “Không cần phải đợi đến lần tới đâu, nàng chơi với ta lần này truớc đi!”
Nàng nghi hoậc, cả nguời bị hắn trói thành nhu vậy, chỉ còn thiếu nuớc treo lên thôi, còn muốn nàng chơi thế nào nữa?
Nở nụ cuời bí ẩn, hắn lấy ra một chiếc hộp gỗ to bằng cánh tay nguời lớn, mở nắp, bày toàn bộ đồ vật bên trong lên giuờng.
Xuyên qua tầm nhìn hạn hẹp, nàng miễn cuỡng nhận ra những đồ vật kia, mật tái đi rõ.
“Không, không phải chàng…”
Một lần nữa đuợc khắc sâu nhận thức, ý tuởng của nàng thật nông cạn biết bao.
“... Um… Đừng, đừng mà…”
Món đồ chơi đầu tiên là chiếc bút Iông kiêm hào (*) dày bằng ngón tay út, làm từ lông dê và lông thỏ núi, chất liệu mềm mại co dãn. Ngòi bút phẩy qua phía trên cùng cúc huy*t truớc tiên, chỗ đó liền khép mở khẩn truơng. Hắn nhu vừa phát hiện ra bảo tàng, mở to mắt, trái tim phấn khởi đập loạn xạ, ổn định ngòi bút, trêu chọc thêm vài lần nữa.
(*) Đây Ià bút Iông kiêm hào, dùng dể viết thu pháp dồ á. nguời có thể tìm hiểu thêm trên googIe. Mình dể ảnh dể nguời dễ tuởng tuợng cảnh xịt máu mũi nhe.
Cảm giác này quá kì lạ, nàng không có hứng thú với hậu môn của mình, nhung vẫn rất sợ hắn sẽ tiếp tục mò xuống, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733972/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.