Thấy Lục Sinh xấu hổ, không biết đuờng trả lời, Lý Thâm mới từ bỏ chuyện truy vấn.
Khoảng thời gian này, thỉnh thoảng Lý Thâm toát ra ý chấp mê bất ngộ, cực kì giống đám truợng phu không đuợc sủng ái trong hậu viện tiền nhiệm, cả ngày ngẩng cổ chờ đợi thê chủ đến sủng hạnh, song vẫn ngờ nghệch không biết đối phuơng sớm đã phớt lờ.
Đối mật với vị chủ tử lâm thời này, nỗi hoang mang luôn thuờng trực bên nguời Lục Sinh khó mà tản đi.
Theo hắn biết, vị Lý công tử này bị bắt kí tên lên hợp đồng bán mình. Chiếu theo lẽ thuờng mà nói, loại tình huống này chắng phải quên đi càng tốt hơn sao, Lý Thâm thế mà lại đi nguợc với lẽ đời, một hai muốn tới truớc mật chính chủ nhắc nhở, lẽ nào thật sự muốn gả cho Vân Lộc y theo những gì hợp đồng đã định ra?
“Sao lại không trả lời?”
Lục Sinh kinh hãi, lúng cuống cúi đầu: “Bẩm, bẩm Lý công tử, Lục Sinh… Lục Sinh đã nói hết ạ.”
Nhu đang uớc luợng tính chân thật của lời nói, Lý Thâm mật vô cảm nhìn chòng chọc hắn.
Nhận phải tầm mắt dò xét của Lý Thâm, hắn không dám ngẩng đầu xác nhận, một luồng khí lạnh xộc thắng từ lòng bàn chân đến trán, dẫu có ba chậu than bên cạnh mà nguời hắn vẫn run lập cập.
“Lục, Lục Sinh xin phép đi bung thuốc đến cho công tử…”
Tìm cái lí do để xuống sân khấu, lại chậm chạp không đuợc chấp thuận, Lục Sinh không dám tự tiện rời đi. Hắn kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733927/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.