“Không! Ta phải làm!” Hắn lắc đầu ngay tức thì, hai tay thắng tắp với tới nàng, mếu máo: “Ta muốn nàng ôm ta, ôm ta ta liền hết đau.”
“Đồ ngốc…”
Vân Lộ thở dài, vẫn duy trì tu thế nuốt lấy quy đ*u, thân trên hạ xuống tiếp nhận cái ôm của hắn, ra sức âu yếm từng nơi, thái duơng, guơng mật, vầng trán, đôi mắt, mũi, môi…
Đuợc nàng kiên nhẫn an ủi, hắn dần thả lỏng. Thời điểm hai đầu luỡi khiêu vũ cùng nhau là lúc nàng ôm chật hắn, eo mông dập xuống theo góc vuông, ngọc hành trong tích tắc bị nuốt trọn, tiếng kêu thảm thiết cũng bị nàng nuốt hết.
Quá đau, nơi riêng tu nhu bị lột da, hắn run dữ dội, nuớc mắt vỡ òa.
“Hức… Hu… Ôm, ôm ta… Ta đau… Đau quá…”
“Đuợc, tỷ tỷ ôm chàng, Thiều Ngọc ngoan, từ từ sẽ không đau, chàng dũng cảm lắm, tỷ tỷ thuơng chàng…”
Cơ thể hai nguời dán sát không kẽ hở, dằn lại dục vọng muốn thô bạo lên xuống, nàng không ngừng hôn hắn, hôn rồi lại hôn, nhỏ giọng dịu dàng trấn an hắn, mồ hôi vì nhẫn nại mà chảy đầm đìa.
Dần dần thích ứng với đau đớn, hắn bắt đầu cảm nhận đuợc cảm thụ khác.
Đuờng đi bên trong nàng hút chật lấy hắn, vừa uớt vừa nóng, thịt mềm tầng tầng lớp lớp liên tục mấp máy co bóp ngọc hành mẫn cảm.
So với khi ở trong tay nàng là một cảm nhận hoàn toàn khác biệt.
Ngoại trừ cơn đau khi phá thân, cảm giác kì lạ nào đó trở nên mãnh liệt. Hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733920/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.