Vốn dĩ chỉ muốn an ủi lẫn nhau một chút, không ngờ lại mất khống chế đến mức này.
Vân Lộ ngứa tay, không ngừng khiêu khích thử, tò mò phản ứng của Hoắc Cần. Mà Hoắc Cần chịu đựng rất giỏi, một hồi lâu vẫn chưa bắn, côn thịt cương cứng vẫn không cầu xin. Hai người lăn lộn đến khi ánh nến tắt hẳn mới vừa lòng đi ngủ.
Nghĩ kĩ thì ngày hôm qua, ngoại trừ thời gian làm việc, hầu như nàng đều lên giường cùng hắn.
Nhân sinh nàng quá hoang đường dâm loạn rồi đi…
“Khà khà, thật sung sướng…”
“Nàng nói gì thế?”
“Không, không có việc gì, không có việc gì.”
Nàng cười tủm tỉm trả lời Hoắc Cần, trong đầu vụt lên một đoạn ngắn nào đó.
Tối hôm qua, hắn vừa thúc mông ra sức cắm sâu vào nàng, vừa khóc thút thít rơi lệ. Trời ạ, hình ảnh đó quả là…
“Vân lão bản sớm.”
Lý Thâm đã chờ ở đại sảnh từ sáng sớm, thấy đoàn người Vân Lộ ra tới, lập tức đứng dậy tiếp đón.
“Sớm…” Nàng có chút không tự nhiên.
Nhìn thấy Lý Thâm, chuyện vốn đã quên ngày hôm qua lại hiện ra.
Suy cho cùng, nàng là đầu sỏ gây chuyện, Lý Thâm mới là người bị hại. Vả lại thế giới này có chấp niệm với trong sạch của nam nhân. Nàng còn kinh hồn chưa kịp phản ứng, nếu để người khác biết chỉ sợ bị cười đến rụng răng.
Thôi quên đi, người bị hại còn không phát hiện, miễn nàng không nói, không ai biết được.
“Hợp đồng và vật thế chấp đâu?”
“Vân lão bản đừng nóng vội, đều đã chuẩn bị tốt.” Lý Thâm trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175491/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.