Quả nhiên hắn đâu có ngu đến nỗi lộ mặt thật ra, chiếc mặt nạ quỷ che đi diện mạo chân chính của hắn.
Bà La Mặc Ca phản ứng nhanh mà nín thở, nấp trốn phía sau cánh cửa đá to, mồ hôi lạnh tuông ra ướt lòng bàn tay "nếu để họ phát hiện ra mình thế nào mình cũng bị diệt khẩu".
- Làm gì có ai, ngươi cảnh giác quá rồi đó.
Người mặc áo choàng cong môi nói.
- Chắc là ta đã quá đa nghi, căn phòng bí mật này làm sao có người tùy tiện đi vào được.
Nam học viên nói xong thì dời mắt khỏi cánh cửa đá.
Nghe đến đây, thanh âm biến mất, căn phòng bí mật im lặng lạ thường, nhưng cũng vì sự im lặng này mà áp lực vô hình đè nén lên trái tim "hai người họ đi rồi sao?" Bà La Mặc Ca có hít sâu một hơi, ngó đầu nhìn ra, mắt dáo dác nhìn xung quanh, trống không chẳng có ai, có lẽ hai người họ đi thật rồi.
Xác định an toàn, lúc này Bà La Mặc Ca mới vuốt lồng ngực mà thở phào một hơi nhẹ nhõm, từng bước cẩn trọng mà đi đến chiếc bàn đá đặt bất thường ở giữa phòng, trên đó có một quyển sách cổ khá to, hình thù rê rợn, trên bìa sách là một gương mặt của quỷ dữ. Bốn gốc quyển sách được xích sắt chặt chẽ trói lại, như để kìm hãm linh tính hắc ám của nó.
- Đây có phải là cấm thư Bách Quỷ Lâu!.
Bà La Mặc Ca dùng linh lực chặt đứt xích sắt, đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953443/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.