Chương trước
Chương sau
"Nhưng nữ này biết ăn thịt nha sư phụ, là người tự dẫn sói vào hang" Huyết Thần tự bồi thêm vế sau trong lòng, lật đật leo lên giường nằm ở phía ngoài. Tay vẫn đặt trên bụng giúp Chu Nhược Vũ xoa. Một tay chống cằm ngắm nàng ngủ.

Mới nói chuyện đây mà Chu Nhược Vũ lại thiếp đi, hơi thở đều đặn, an nhiên ngủ say, hoàn toàn không chút đề phòng gì với Huyết Thần Hy. Đêm nay Huyết Thần chỉ đơn giản bồi Chu Nhược Vũ ngủ, canh chừng nàng ngon giấc, đối với một Huyết Tộc việc không ngủ cũng chẳng sao, bởi vì ban đêm là thời gian tràn đầy sinh lực nhất của Huyết tộc.

Qua ngày hôm sau Chu Nhược Vũ đã hết đau hẳn cũng không cần Huyết Thần Hy chăm sóc nữa. Chu Nhược Vũ đã bắt đầu có một chút ít thiện cảm tốt dành cho Huyết Thần Hy. Lại nói Âu Dương Giai Tuệ đi làm nhiệm vụ tới bây giờ chưa có trở về, chắc là sẵn đó đi tìm Thất Sắc đưa số tiền còn lại cũng nên.

"Cốc cốc".

Một lát không lâu Huyết Thần Hy mở cửa. Gương mặt không cảm xúc nhìn người trước mắt. Hay nói đúng hơn Huyết Thần Hy chẳng có mấy thiện cảm dành cho Tần Mịch.

- Đây là món Phật Nhảy Đường tỷ đem đến để cảm ơn học đệ lần trước đã cứu tỷ.

Tần Mịch cười mỉm xen lẫn chút ngại ngùng đưa bát canh nóng hổi cho Huyết Thần Hy.

- Ta không ăn, đem về đi.

Huyết Thần Hy lạnh lùng từ chối nhận, món này là món mặn cô có ăn được đâu, vả lại cô không muốn gieo hy vọng cho người mà cô không thích, nhìn biểu hiện hôm nay của Tần Mịch khác xa với lần đầu gặp, đang thẹn thùng sao?.

- Nhưng tỷ đã cất công nấu vì đệ, đệ ăn một chút thôi không được sao?.

Tần Mịch rũ mi, buồn bã nói, thân phận đại công chúa cao quý mà lại đích thân xuống bếp nấu ăn chỉ vì một người, chưa kể trong lúc nấu sơ ý bị bỏng tay nữa, vết đỏ ửng vẫn còn trên tay Tần Mịch kia kìa, nhưng vết đau rát này có là gì khi tấm lòng không được đáp lại.

- Ta đã bảo là ta không ăn.

Huyết Thần Hy hơi lớn tiếng nói, trong lòng không vui nổi khi Tần Mịch nghe không hiểu lời cô.

- Bản công chúa đã xuống nước mời ngươi ăn mà ngươi lại tỏ thái độ đó với ta, thật to gang!. Ngươi nhất định phải ăn hết cho bản công chúa.

Tần Mịch giở tính khí kêu ngạo bắt ép Huyết Thần Hy. Tuy nhiên Tần Mịch không biết rằng càng cưỡng ép thì sẽ càng phản tác dụng.

Quả nhiên Huyết Thần Hy nổi nóng khi Tần Mịch đẩy bát canh tới bắt cô phải nhận cho bằng được.

"Choảng".

Đưa đẩy một hồi Huyết Thần Hy hất tay làm bát canh rơi xuống nền gạch. Tần Mịch nhói lòng nhìn bát canh đầy ắp tâm huyết mà nàng đã bỏ ra đổ vỡ tan tành, gương mặt hoá giận dữ, vung tay chưởng Huyết Thần Hy.

"Phù".

Chiêu thức của Tần Mịch nào ăn thua gì với Huyết Thần Hy, lực gió tạo ra từ chiêu thức thổi mạnh đến hất bay nón áo choàng trên đầu, phơi bày ra diện mạo chân chính của Huyết Thần.

- Ngươi là nữ!.

Tần Mịch bất ngờ quá mức nói. Cứ tưởng đâu Huyết Thần Hy là nam nhân, nào ngờ đâu giới tính được phơi bày, Tần Mịch bị vỡ mộng, tâm có chút không chấp nhận được sự tình này.

Ngón tay Tần Mịch chỉ thẳng vào người Huyết Thần Hy, điều này khiến Huyết Thần lạnh mặt thêm vài phần.

- Ta là nữ thì đã sao? Liên quan gì đến cô.

Huyết Thần Hy âm lãnh nhìn Tần Mịch nói.

Ngay lúc này Chu Nhược Vũ vô tình đi ngang qua, mắt đảo đến gương mặt không góc chết của Huyết Thần Hy mà thưởng thức nhìn một cái.

- Đồ nhi đừng khoác áo choàng nữa, nhìn đồ nhi bây giờ rất thuận mắt.

Chuyện không liên quan đến nàng, nàng quan tâm đến làm chi, thế nên Chu Nhược Vũ bỏ lại một câu rồi đi mất.

"Thì ra sư phụ cũng thích cái đẹp sao? Nếu sư phụ đã muốn thì đồ nhi sẽ không khoác áo choàng nữa" Huyết Thần Hy thầm nghĩ trong lòng rồi lơ đi Tần Mịch đang đứng đó mà quay lưng vào phòng, đóng cửa tiếp tục luyện đan dược.

Nhìn cánh cửa đã khép lại ở trước mặt, Tần Mịch chua xót xoay lưng rời đi. "Tại sao học đệ Huyết Thần Hy là nữ mà chẳng phải là nam cơ chứ". Đại công chúa lí nào lại chọn đạo lữ là nữ cho được, không hợp lẽ phải chút nào.

Tình yêu mà đem giới tính ra chọn lựa quả thật là một sai lầm.

*

Bà La Mặc Ca đang trên đường đi đến Cửu Linh Yêu Tháp thì đập vào mắt là một mỹ nữ nhan sắc tuyệt mỹ ở ngay phía trước.

- Học muội có muốn hay không đi theo học huynh? Ở nội viện này huynh sẽ làm chỗ dựa vững chắc cho muội.

Một nam nhân gương mặt tàm tạm, được cái thân hình cao lớn, tóc vuốt nhọn lên, cười sảng khoái đưa ra lời đề nghị.

Ở cái nội viện này thứ hạng của Mạnh Hãn rất cao nên hắn có phần đắc ý, biết bao học muội vì suy nghĩ không thấu đáo mà đã qua tay hắn, cho nên hắn rất tự tin Huyết Thần Hy sẽ gật đầu đồng ý ngay.

Định Kiệt là đồ đệ của Huyết Thần Hy, thử hỏi Huyết Thần cần chỗ dựa sao?.

- Cút cho đẹp trời.

Huyết Thần Hy đen mặt nói. Nhìn cô giống nằm dưới lắm sao?.

Cũng bởi vì Huyết Thần không khoác áo choàng nữa cho nên mới kéo theo rắc rối như bây giờ. Đẹp sẽ trở thành tâm điểm của xung quanh, muốn yên ổn cũng không thể.

- Chật chật, học muội càng ương bướng học huynh càng thấy hứng thú. Muội nên suy nghĩ cho kỹ, đắc tội với huynh sẽ rất khó sống ở cái nội viện này.

Mạnh Hãn không giận trái lại còn nhếch khoé môi, tỏ ra thích thú nói, thong thả đứng đó vuốt tóc trong khi chờ đợi Huyết Thần Hy đáp lại.

- Phiền phức.

Huyết Thần Hy bực mình phất tay một cái, luồng linh lực mạnh mẽ cuốn bay Mạnh Hãn lên nóc nhà.

"Động tác phất tay của mỹ nữ này thật giống với người mặc áo choàng đen ở trong trận đấu đối chiến lần trước, chiều cao này cũng thật tương đồng quá đi. Chẳng lẽ mỹ nữ này là Huyết Thần Hy!" Bà La Mặc Ca tinh tường quan sát lại thầm suy luận, ban đầu là kinh ngạc lúc sao là kinh hãi khi Huyết Thần Hy đi lướt qua người hắn. Đây đích thị là đạo lữ của Âu Dương Giai Tuệ, là nữ nhân!.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.