"Nhưng nữ này biết ăn thịt nha sư phụ, là người tự dẫn sói vào hang" Huyết Thần tự bồi thêm vế sau trong lòng, lật đật leo lên giường nằm ở phía ngoài. Tay vẫn đặt trên bụng giúp Chu Nhược Vũ xoa. Một tay chống cằm ngắm nàng ngủ.
Mới nói chuyện đây mà Chu Nhược Vũ lại thiếp đi, hơi thở đều đặn, an nhiên ngủ say, hoàn toàn không chút đề phòng gì với Huyết Thần Hy. Đêm nay Huyết Thần chỉ đơn giản bồi Chu Nhược Vũ ngủ, canh chừng nàng ngon giấc, đối với một Huyết Tộc việc không ngủ cũng chẳng sao, bởi vì ban đêm là thời gian tràn đầy sinh lực nhất của Huyết tộc.
Qua ngày hôm sau Chu Nhược Vũ đã hết đau hẳn cũng không cần Huyết Thần Hy chăm sóc nữa. Chu Nhược Vũ đã bắt đầu có một chút ít thiện cảm tốt dành cho Huyết Thần Hy. Lại nói Âu Dương Giai Tuệ đi làm nhiệm vụ tới bây giờ chưa có trở về, chắc là sẵn đó đi tìm Thất Sắc đưa số tiền còn lại cũng nên.
"Cốc cốc".
Một lát không lâu Huyết Thần Hy mở cửa. Gương mặt không cảm xúc nhìn người trước mắt. Hay nói đúng hơn Huyết Thần Hy chẳng có mấy thiện cảm dành cho Tần Mịch.
- Đây là món Phật Nhảy Đường tỷ đem đến để cảm ơn học đệ lần trước đã cứu tỷ.
Tần Mịch cười mỉm xen lẫn chút ngại ngùng đưa bát canh nóng hổi cho Huyết Thần Hy.
- Ta không ăn, đem về đi.
Huyết Thần Hy lạnh lùng từ chối nhận, món này là món mặn cô có ăn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953365/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.